Lưu Manh Lão Sư
Chương 618 : Thập phần nguy hiểm
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
Ngày hôm nay Hà Liên tới đài truyền hình để có một bài phát biểu. Đây là một cuộc vận động dân chúng có sự tham gia của nhiều đơn vị nên Thị ủy quyết định để cho Hà Liên thay mặt tất cả, đến đài truyền hình để gặp mặt, phát biểu và động viên dân chúng, nói mọi người tin tưởng vào các lực lượng trong thành phố.
Thời gian gần đây, sau vụ thanh trừng Hoa Hắc bang, dân chúng trong thành phố cảm thấy không an tâm với tình hình an ninh. Hà Liên muốn thông báo trước toàn dân về việc sẽ mạnh tay thanh trừ các thế lực hắc ám ở thành phố M. Ban đầu kế hoạch này cũng không được các lãnh đạo của thành phố và đài truyền hình đồng ý vì Hà Liên là người mới. Thế nhưng sau khi nghe nói có thượng cấp từ trung ương chỉ đạo, nên ngay cả lãnh đạo khác của thành phố cũng không có ý kiến gì nữa.
"Thiên Minh, hôm nay các em nhất định phải bảo vệ được Hà Liên, nếu như ông ấy bị ám sát tại đài truyền hình thì rõ ràng hành động trấn an dư luận của chúng ta coi như phá sản. Chẳng những vậy, tình hình thành phố ta sẽ trở nên tồi tệ hơn, các thế lực hắc ám sẽ trỗi dậy." Chung Hướng Lượng dặn dò bọn Trần Thiên Minh vào buổi sáng trước khi xuất phát.
"Sư huynh, anh cứ yên tâm đi, bọn em nhất định sẽ bảo vệ tốt Hà thúc." Trần Thiên Minh gật đầu nói.
Chung Hướng Lượng nói tiếp: "Thiên Minh, thượng cấp ở trung ương đã biết dã tâm của bọn Ma vương, cũng đã biết chuyện bọn chúng làm nhiều việc thương thiên hại lý. Bởi vậy thượng cấp đã có quyết định phải diệt trừ Ma vương. Nhưng bởi vì tới nay vẫn chưa có chứng cứ cụ thể để đối phó hắn, vừa rồi cũng chỉ có thể ra tay với Hoa Hắc bang và sòng bạc Thường nhạc mà thôi. Trước mắt có thể giảm bớt thế lực của Ma vương, nhưng cũng khiến hắn vô cùng thấu hận Hà Liên."
Trần Thiên Minh nói: "Sư huynh, như vậy Hà thúc hôm nay sẽ gặp nguy hiểm sao?"
"Đúng vậy, gần như chắc chắn sẽ có nguy hiểm, anh cũng đã nói qua với Hà Liên để ông ấy biết. Bất quá người này thật đúng là gan dạ, không có chút e ngại gì cả." Chung Hướng Lượng gật đầu nói. "Cũng chính bởi chuyện nguy hiểm này nên thực tế có nhiều người muốn tranh vị trí của ông ta nhưng cấp trên cũng chưa thể thay thế nhạc phụ của em được."
"Sư huynh, anh cứ yên tâm đi, em sẽ tận lực chiếu cố nhạc phụ tương lai của minh." Trần Thiên Minh biết rõ hôm nay việc bảo vệ này nguy hiểm hơn nhiều, chắc chắn Ma vương sẽ phái cao thủ ám sát bằng được Hà Liên để ngăn chặn hành động thanh trừ lần này.
Vì vậy, Trần Thiên Minh gọi bọn Lâm Quốc tới bàn bạc thật kỹ. Sẽ có một đội cảnh sát đi trước, Lâm Quốc và Ngô Tổ Kiệt đi cùng đội này. Tiểu Tô và Chiêm Ỷ đi cùng xe của Hà Liên ở giữa, Chiêm Ỷ là người lái xe luôn. Trần Thiên Minh và Ngạn Thanh đi một chiếc xe khác ngay sau xe của Hà Liên. Ngoài ra còn một đội xe cảnh sát khác đi đoạn hậu. Bất quá bọn Trần Thiên Minh cũng hiểu rằng với võ công của Ma Vương và Diệp Đại Vỹ thì đội cảnh sát này căn bản không đối phó được.
Trong xe của Hà Liên ngoài Tiểu Tô và Chiêm Ỷ còn có Hà Đào nữa. Lúc trước, khi nghe nói lần này Hà Liên đi sẽ có nguy hiểm thì nàng nhất định đòi đi bằng được. Nàng muốn ở bên động viên cha mình, bản thân nàng có Huyết Hoàng Nghĩ, lại được Trần Thiên Minh truyền thụ thêm công lực, nên võ công của nàng so với Ngô Tổ Kiệt thậm chí còn cao hơn nhiều.
"Mày trước hết cứ lui ra sau cho ta." Diệp Đại Vĩ hung tợn kêu lên.
"Được, để tao lui ra phía sau một chút, mày cũng buông tay ra đi." Trần Thiên Minh thấy tay Diệp Đại Vĩ càng ngày càng bóp chặt thì đành lùi lại hai bước.
Diệp Đại Vĩ thấy vậy mới lỏng bàn tay ra một chút, Hà Liên bây giờ mới hít thở thoải mái được.
Hà Liên là một người kiên cường, ông thấy Trần Thiên Minh bị Diệp Đại Vĩ uy hiếp phải lui ra phía sau thì vội vàng kêu lên: "Thiên Minh, cậu không cần để ý đến ta, mau giết tên xấu xa này đi."
"Mẹ kiếp, muốn chết hả?" Diệp Đại Vĩ vung tay điểm luôn vào á huyệt của Hà Liên.
"Diệp Đại Vĩ, mày mau thả cha tar a." Hà Đào thấy Diệp Đại Vĩ đối xử với cha mình vậy thì khóc lóc kêu lên.
"Hắc hắc, Hà Đào, có phải cô em đang hối hận không? Nếu như lúc trước làm theo lời của anh thì chắc chắn anh đã đối xử với cha con em vô cùng tốt rồi." Diệp Đại Vĩ gian xảo cười, hắn cảm thấy đặc biệt vui vẻ khi Hà Đào khóc lóc, "Ôi, nếu cô em đi theo ta thì tốt biết bao."
Trần Thiên Minh oán hận nói: "Diệp Đại Vĩ, tao đã lui lại rồi, mày mau thả người đi."
"Mẹ kiếp mày Trần Thiên Minh, mày lui hẳn ra ngoài đi, bằng không tao không khách khí đâu." Diệp Đại Vĩ mắng to.