Ly Hôn - Thần Vụ Quang

Chương 29 :

Ngày đăng: 17:49 19/04/20


Lâm An Nhàn nhìn ánh mắt ôn nhu lại như lang như hổ của Quý Văn Nghiêu lập tức hơi sợ, đương nhiên, Lâm An Nhàn cũng biết Quý Văn Nghiêu cưỡng chế đưa mình đến nơi đây không chỉ đơn giản là để ôm ôm ấp ấp, âu yếm liếc mắt đưa tình, bồi dưỡng tình cảm. Nhưng nhìn vẻ mặt hiện giờ của anh, trong lòng cô lập tức run lên, tuy nói có thuốc bôi trơn làm mình không cảm thấy đau nhưng cũng không có gì dễ chịu.



Nay bộ dáng của anh thế này, cô lập tức sợ đến mức muốn bỏ trốn!



Quý Văn Nghiêu cố định thân thể Lâm An Nhàn trên đùi, không cho cô tiếp tục lui về phía sau. Sau đó, bắt đầu hôn lên vầng trán, cánh mũi rồi dán vào môi cô thì thầm: “An Nhàn, đừng sợ, anh nhất định sẽlàm em thoải mái, anh có thứ này hay lắm.”



Lâm An Nhàn biết trốn không thoát, nhỏ giọng hỏi: “anh lại bày trò gì nữa?”



Quý Văn Nghiêu cắn vành môi Lâm An Nhàn, cười thần bí: “Đừng vội, lát nữa em sẽ biết, để anh ngắm em thật kỹ nào.”



nói xong, tay chân lưu loát cởi toàn bộ quần áo của Lâm An Nhàn. Đưa tay vuốt ve thân thể của cô, cảm thấy một mảnh ướt lạnh trong lòng thương tiếc không thôi, dùng sức hôn sâu hơn.



Đầu tiên là quấn quýt truy đuổi đầu lưỡi thơm mềm ẩm ướt của cô, hôn đến mức Lâm An Nhàn nghẹn đến đỏ bừng vẫn không chịu buông tay



Chẳng bao lâu sau, Lâm An Nhàn bởi vì không thở nổi, hô hấp càng ngày càng nặng, bầu ngực sữa bởi vì hơi thở nặng nề mà nhấp nhô không ngừng, lên lên xuống xuống, hình ảnh đó đã làm Quý Văn Nghiêu đỏ mắt.



Quý Văn Nghiêu một tay vịn thắt lưng Lâm An Nhàn, tay kia bắt đầu thám hiểm dần lên, xoa nhè nhẹ, không nhanh không chậm, ngẩng đầu nói: "An Nhàn, em đẹp quá!”



Lâm An Nhàn chưa từng bày thân thể trần trụi dưới ánh đèn chói lọi thế này, đành phải chậm rãi nhắm hai mắt không nói lời nào.



Quý Văn Nghiêu thấy thế cười cười, vươn tay ôm lấy Lâm An Nhàn đi vào phòng ngủ.



Vào phòng ngủ, đem Lâm An Nhàn đặt lên giường, lập tức cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình, sau đó nằm đè lên người Lâm An Nhàn, nâng mặt cô lên hôn không ngừng.



Vừa hôn, tay vừa trượt đến trước ngực Lâm An Nhàn, Quý Văn Nghiêu há miệng ngậm lấy bầu ngực trắng như bông tơ, đầu lưỡi không ngừng liếm lên đỉnh hoa đào, phát ra tiếng vang chậc chậc làm cho ai nghe xong cũng nóng hết cả người.



Lâm An Nhàn chỉ bị động thừa nhận, tuy rằng cũng cảm thấy thân thể nóng lên, nhưng vẫn không thể thích ứng loại quan hệ vi phạm đạo đức này.



Ngay lúc tâm lý của cô đang không ngừng chống cự cảm giác đó thì đột nhiên cô cảm nhận được tay Quý Văn Nghiêu lại duỗi vào giữa hai chân của mình, sau đó một chất dịch lạnh lẽo trơn tuột kia cũng theo đó chảy vào bên trong cơ thể mình, cảm giác lạnh thấu xương đó làm cô run rẩy



Lâm An Nhàn vội vàng nhỏm dậy hỏi: "anh rót gì vào vậy?”



Quý Văn Nghiêu ngẩng đầu lên, tầm mắt chỉ nhìn được bầu ngực của Lâm An Nhàn, một bên ngực đã bị anh liếm mút đến sáng lấp lánh, quả anh đào chín mọng non mềm kia run rẩy, xinh đẹp vô cùng, khi nghe xong câu hỏi của cô, anh mỉm cười nói: " Hơi lạnh đúng không? không sao. Lát nữa em sẽ nóng nhanh thôi, đây là thuốc bôi trơn mà anh nhờ bạn mang từ nước ngoài về, có hiệu quả cực tốt trong việc thúc đẩy ham muốn." nói xong lại vùi đầu sang bên kia, cũng là há miệng bắt đầu liếm mút.



Thúc đẩy ham muốn? Đó không phải là thuốc kích dục sao! Lâm An Nhàn oán hận nhìn gã đàn ông đang vùi đầu vào ngực mình không ngừng liếm hôn, không thể tin được anh ta lại có thể bỏ thuốc hại mình!



Lúc này Quý Văn Nghiêu lại đem thứ đó rót vào bên trong thân thể của Lâm An Nhàn, bên trong một ít, sau đó lại sờ sờ vào cửa mật huyệt, thỉnh thoảng còn nắm nhẹ hạt châu nho nhỏ kia, xoay tròn, một hồi lâu mới vươn ngón tay vào đâm nhè nhẹ rồi rút ra, sau đó lại bỏ thêm một ngón tay, môi cũng bắt đầu rắc những nụ hôn nhỏ vụn lên chiếc bụng phẳng của Lâm An Nhàn.
nói xong trực tiếp đâm thẳng vào bên trong thân thể của Lâm An Nhàn, sau đó không hề ngừng lại, không hề cho cô có cơ hội suy nghĩ, điên cuồng chạy nước rút.



Lâm An Nhàn ngay cả đường phản kháng cũng không có, chỉ choáng váng mặc cho Quý Văn Nghiêu muốn làm gì thì làm, cô bị chân tướng của sự thật làm dọa đến ngây người, chẳng lẽ những biểu hiệncủa mình hôm qua hoàn toàn là do mình muốn, hoàn toàn không hề có tác dụng của ngoại lực? Những cảm giác sảng khoái đến tận trời kia đều do Quý Văn Nghiêu mang đến? cô làm sao cũng không thể tiếp nhận được sự thật này, nhưng phản ứng hiện giờ của thân thể cô, làm cho cô có muốn không tin cũng không được!



Quý Văn Nghiêu vừa đâm sâu vào vừa gấp rút nói: "An Nhàn, em có cảm nhận được không? Em lại ướt nữa rồi,! Loại cảm giác này, loại cảm giác này chỉ có Quý Văn Nghiêu anh mới có thể mang đến cho em! An Nhàn, anh đã bỏ biết bao công sức mưới làm cho em hòa tan cùng anh, sao em có thể nhẫn tâm phủ nhận tất cả những cảm xúc tối qua của chúng ta chứ?”



Cảm giác là không thể lừa được người, Lâm An Nhàn biết thân thể mình đã hoàn toàn phản bội Phó Minh Hạo, sự thật này lập tức đã làm cho cô cảm thấy cực kì khó chịu.



"Đừng nghĩ đến anh ta hiện giờ là Quý Văn Nghiêu anh đang làm tình với em!" Quý Văn Nghiêu xoay đầu Lâm An Nhàn lại, bắt buộc cô nhìn thẳng vào mình, thấy ánh mắt Lâm An Nhàn rơi trên mặt mình thì hung phấn đến mức không kiềm chế được, bắt đầu gia tăng tốc độ, đâm thật mạnh vào, sau đó run rẩy cả người, lặng một lsuc mới bắt đầu thả lỏng thân thể.



Quý Văn Nghiêu buông Lâm An Nhàn ra, ôm cô nói: "đi tắm trước đi, anh làm cho em chút thức ăn, sau đó sẽ đưa em về!”



Lâm An Nhàn thẫn thờ bị Quý Văn Nghiêu đẩy tới toilet, mở nước tắm rửa lại cầm quần áo mặc vào.



Quý Văn Nghiêu làm chút cháo, lại xào them hai món nữa, nhìn Lâm An Nhàn đem cháo uống xong mới đứng dậy đi thay quần áo, sau đó đưa Lâm An Nhàn quay về nhà họ Phó.



Khi về đến cửa chung cư đã là tám giờ.



"An Nhàn, anh biết em nhất thời không tiếp nhận được, nhưng anh xin em hãy nghiêm túc đối với quan hệ cùng tình cảm của chúng ta. anh vẫn là câu nói đó, anh cho em thời gian để em tìm cách ly hôn với Phó Minh Hạo, nhưng không được quá lâu, anh không nhẫn nại nỗi khi người anh yêu ở trong nhà người khác, nên em phải ngoan một chút."



Lâm An Nhàn liếc mắt nhìn Quý Văn Nghiêu, đối với những lười nói vô liêm sỉ của anh đã không muốn lãng phí sức lực để phản bác, chỉ trầm mặc xuống xe về nhà.



Quý Văn Nghiêu nhìn theo Lâm An Nhàn bước vào cổng, sau đó lấy di động gọi đi, khi đầu bên kia bắt mày, Quý Văn Nghiêu cong môi, giọng mang ý cười: "Chị hai, chỗ của tôi người ta vừa đến chào hàng mấy chiếc xa, tôi cho người đón chị qua xem thử nhé.”



Đầu bên kia điện thoại Phó Lệ Na cực kỳ cao hứng: " thật sao, Văn Nghiêu à, cậu làm việc năng suất quá, chị không biết nên cảm ơn em như thế nào mới đúng đây.”



"Cảm tạ cái gì, đều là chuyện mà tôi phải làm. Nhưng nếu chị thực sự muốn mua, tôi nghĩ, chị nên bàn với anh rể về số lượng xe cần mua, tôi nhất định sẽ giúp chị mua với giá thấp nhất.”



Phó Lệ Na hào phóng nói: "không cần thương lượng, Văn Nghiêu, cậu chỉ cần cho chị một con số, rốt cuộc là cần bao nhiêu tiền."



Quý Văn Nghiêu suy nghĩ một chút mới trả lời: "Thấp nhất cũng phải 36 vạn, đây đã là giá vốn, nhưng phải chính tôi ra mặt liên hệ mới được."



Tự dưng được ngợi ra bốn chục ngàn đồng, trong lòng Phó Lệ Na vui mừng không kể xiết: "Được, nhờ cậu giúp rồi, 36 vạn đó chị có thể chuyển một lần, chút tiền nhỏ lẻ đó chị lo được nhanh mà!”



Quý Văn Nghiêu lặng lẽ cười lạnh: Chút tiền nhỏ lẻ? anh thật đúng là muốn xem thử vợ chồng Phó Lệ Na đến cuối cùng có còn được ‘chút tiền lẻ’ đó hay không!