[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc

Chương 66 : Trên đảo có mãnh nam!

Ngày đăng: 22:58 21/04/20


Đề nghị dùng một nụ hôn đến thức tỉnh vua Huyết tộc thật sự quá kinh hãi, Lâm Cảnh còn chưa nói xong, đã bị Tây Mặc giận dữ đánh gãy, vì vậy kết quả sự tình chính là Y Vạn bị Tây Mặc dùng ga giường bọc lấy, khiêng trên vai về tòa thành của mình.



Có lẽ vì có gene giống nhau, Đường Đường đối với Y Vạn ngược lại rất có hảo cảm, thỉnh thoảng lại bước qua dòm dòm.



"Đường!" Hàn Dật Phong giận, "Không cho phép nhìn!"



"Hắn cũng đã mặc xong quần áo rồi mà." Đường Đường lầm bầm, lại rướn cổ lên liếc một cái.



Ngoài cửa truyền đến một trận ồn ào, sau đó ba người tiến vào, Lê Tư Đặc, Freddy, còn có tiến sĩ Huyết tộc Cổ Đặc Lan Tây.



“Tên này ngủ một ngàn năm trong thùng nước hoa sao?” Lê Tư Đặc mới vừa vào cửa, đã bị mùi thơm nồng nặc làm sặc liên tục ho khan, cuối cùng dứt khoát che miệng lao ra ngoài nôn.



"Bảo bối ngươi làm sao vậy?" Freddy hoảng sợ, vội cùng đi ra ngoài.



“Mùi nước hoa của tên biến thái đó thật là ghê tởm." Lê Tư Đặc ngồi trên cái ghế trong sân, “Ta ở ngoài này, ngươi vào xem một chút đi."



"Tốt, vậy ngươi ngồi một lúc đi.” Freddy gật gật đầu, xoay người vào phòng.



"Hắn không sao chứ?" Hàn Dật Phong hỏi Freddy.



"Không có việc gì, tại hương thơm ở đây quá dày đặc." Freddy sờ cằm, “Em ấy gần đây không thế ngửi mùi nước hoa, cho nên đại khái không thích ứng được."



"Không phải là mang thai chứ?" Tây Mặc nói lời kinh người.



Lâm Cảnh một ngụm nước thiếu chút nữa phun ra, em gái anh, đàn ông mang thai?



"Lê Tư Đặc là thiên sứ cấp cao.” Tây Mặc thấy mọi người đều quỷ dị nhìn mình, vì vậy giải thích.



"Vậy thì sao?" Lâm Cảnh chưa hiểu chuyện gì hết.



“Thiên sứ cấp cao đều là song tính.” Tây Mặc khiêu mi, "Cùng vẻ ngoài của bọn họ không có liên quan.”



Cằm Freddy mém rớt xuống đất.



"Hắn không có nói cho ngươi biết sao?" Tây Mặc kinh ngạc.



Freddy dùng sức lắc đầu.



"Vậy ngươi muốn đi hỏi hắn không?" Tây Mặc lại hỏi.



Freddy dùng sức gật đầu.



"Vậy ngươi còn không mau đi?” Tây Mặc khiêu mi



Tiếng nói còn chưa dứt, Freddy đã ra khỏi cửa.



Người trong phòng xoa xoa lông mày, rất bình tĩnh tiếp nhận chuyện này.




Sau khi hội nghị kết thúc, Lâm Cảnh theo Tây Mặc trở về, rốt cục nhịn không được mở miệng: "Y Vạn đó, có phải đầu óc có vấn đề không?"



"Nói thật, không ai biết rõ hắn đang suy nghĩ gì." Tây Mặc xoa xoa đầu cậu, “Anh cùng hắn ở chung mấy ngàn năm, cũng không thấy rõ tính cách của hắn, bất quá không phải người xấu, năng lực cùng ma pháp cũng rất mạnh."



Lâm Cảnh gật gật đầu, cầm chặt tay Tây Mặc.



So với tên vua Huyết tộc điên điên khùng khùng kia, con (con quỷ đó) của mình tốt hơn!



“Hình như ba em ở phía trước." Tây Mặc nhìn về phía Lâm Cảnh, "Chúng ta có nên hôn một cái không?”



“Sao phải hôn trước mặt ba tôi?” Lâm Cảnh khiếp sợ.



"Chứng tỏ chúng ta cảm tình tốt." Tây Mặc cúi đầu, "Nào, em phải chủ động một chút.”



"Tại sao lại là tôi chủ động?" Lâm Cảnh bất mãn.



"Chứng tỏ em yêu anh a.” Tây Mặc thúc giục, "Nhanh lên, bá phụ tới liền bây giờ, phải nhiệt tình một chút a! Nói không chừng ba em sau khi thấy sẽ đồng ý!"



Nhìn thần tình chờ mong của hắn, Lâm Cảnh hạ quyết tâm, lấy dũng khí hôn lên.



Tây Mặc quả nhiên liền nhắm mắt lại, không nhúc nhích chờ cậu chủ động.



Lâm Cảnh hơi hé miệng, dựa vào bộ dạng lúc Tây Mặc hôn mình trong trí nhớ, dùng đầu lưỡi quét nhẹ qua đôi môi hắn.



Trên môi truyền đến cảm giác nóng hổi mềm mại, như là bị lông vũ đảo qua, rất nhẹ rất mềm, Tây Mặc bị trêu chọc ngứa ngáy trong lòng, ôm sát Lâm Cảnh hung hăng hôn lại.



Lâm Cảnh không kịp chuẩn bị, bị hắn hôn choáng váng, rất lâu mới được buông ra, sau khi buông ra lại rất lâu mới thanh tỉnh lại.



“Ba tôi đâu?” Lâm Cảnh nhìn bốn phía.



"Đi rồi." Tây Mặc rất bình tĩnh.



"Thật sao?" Lâm Cảnh nghi hoặc.



"Thật." Tây Mặc gật đầu.



“Có phải anh cố ý gạt tôi chủ động hôn anh không?” Lâm Cảnh hí mắt.



"... Không có!" Tây Mặc lắc đầu, khóe môi lại nhịn không được cong lên.



“Anh là một tên lường gạt!" Lâm Cảnh giận.



Tây Mặc cười ôm cậu, đùa giỡn hô to gọi nhỏ.



Tiểu bạch si, ngốc như vậy, không lừa em thì lừa ai?