[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc
Chương 70 : Kết hôn! Kết hôn!
Ngày đăng: 22:58 21/04/20
Không còn Nặc Lôi, Ma giới tiêu điều một trận, sau đó rất nhanh lại khôi phục như trước, náo nhiệt phồn hoa.
Trong quán rượu vẫn vô cùng náo nhiệt, trong sòng bạc mọi người vẫn mặt đỏ tới mang tai, điều khác biệt là, không còn vị thống lĩnh ưa thích lớn tiếng ồn ào xuất hiện.
Có đôi khi, Morris sẽ xuất hiện tại những nơi này, không làm gì khác, chỉ nhấp ly rượu, sau đó im lặng ngồi đến trưa.
Mỗi khi như thế, thanh âm ồn ào xung quanh sẽ tự giác nhỏ một chút, những kẻ nhiều chuyện, còn có thể hữu ý vô ý nhìn lén y vài lần.
Nhưng Morris tựa hồ căn bản không hề để tâm, chỉ một mực cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón vô danh.
Vì vậy mọi người nhao nhao thổn thức, thật sự là một đôi khổ mệnh.
Hôm nay cũng như thường ngày, Morris lại đang ngồi trong một sòng bạc cả ngày, đến tối mới về nhà, đi đến trước lâu đài, vừa vặn gặp Freddy.
"Điện hạ." Morris hơi cúi đầu.
“Tối nay cùng ta đi dạ tiệc đi.” Freddy vỗ vỗ vai y, “Ngươi đã thật lâu không cùng chúng ta uống rượu rồi."
"Không cần." Morris lắc đầu.
"Hắn cũng thích những loại trường hợp này.” Freddy có chút đau lòng, “Ngươi coi như là... Dẫn hắn cùng đi.”
"Thật sự không cần." Morris thanh âm rất thấp, "Ở bên ngoài một ngày, đã rất mệt rồi."
Freddy bất đắc dĩ, trong lòng thở dài, giương mắt nhìn y tiến vào lâu đài.
Bức màn dày nặng che khuất tất cả ánh sáng, trong căn phòng trống trải, lóe lên ánh sáng đèn thủy tinh mờ mờ.
Tắm rửa xong Morris nằm chết dí trên giường, cầm trên tay chiếc nhẫn vừa cẩn thận tháo ra, đặt song song trên gối.
"Ngủ ngon." Morris khóe miệng khẽ nhếch, "Ở sòng bạc cả ngày, rất mệt đi, sớm chút nghỉ ngơi."
Nửa đêm, chiếc nhẫn bên gối phát ra hào quang yếu ớt, trong không khí, có những hạt sáng rất nhỏ hơi di động, cuối cùng biến ảo thành hình người.
Bộ dáng quen thuộc, nhưng chỉ là một hình ảnh hư ảo.
Nhìn Morris cau lại lông mày trong lúc ngủ, Nặc Lôi cảm giác ngực mình một trận chua xót.
Linh hồn hẳn là không có cảm giác chứ, nhưng vì cái gì, vẫn thấy đau lòng.
Đồ ngốc, không phải đã đáp ứng ta, phải chăm sóc tốt chính mình sao?
Không kết giao cùng ai, hoàn toàn phong bế chính mình trong vỏ, nhìn chiếc nhẫn ngẩn người, đây là phương thức chăm sóc tốt chính mình của ngươi sao?
Môi Nặc Lôi run nhè nhẹ, cúi đầu, nhẹ nhàng chạm lên.
Không có bất kỳ xúc cảm nào, chỉ có lạnh thấu xương, đọng trên môi và trong lòng.
Tát La đối với hai đứa cháu nhỏ của mình thích dữ dội, hận không thể bắt giấu vào chăn, bởi vậy rất phối hợp không cho Lê Tư Đặc dẫn hai nhóc về nhà.
"Đó là con của ta!" Lê Tư Đặc giận, “Ngươi đem tụi nó giấu đi đâu rồi hả?”
"Không biết." Tát La giả vô tội.
"Trả lại cho ta!" Lê Tư Đặc giận, “Ta còn phải vội đi dự hôn lễ ở nhà Tây Mặc!”
"Thật sự không biết." Tát La buông tay.
Vì vậy, Thần điện trống trải thành một đống binh xoảng rầm đùng.
Ở Ma giới, Freddy đang uống rượu, đột nhiên thấy Lê Tư Đặc hùng hổ từ cửu trọng thiên vọt xuống, hay tay một trái một phải, đều xách theo một cái bọc nhỏ.
Freddy kinh hồn táng đảm, đây chính là nhi tử a, sao có thể mang kiểu đó?
"Cha!" Hai tiểu gia hỏa vừa mới được Lê Tư Đặc buông ra, lập tức như hai viên đạn pháo bắn về phía Freddy, ủy khuất oa oa khóc.
Vẫn là cha tốt! Chưa bao giờ giận cũng không mắng chửi người, lại càng không đánh mông người ta!
“Đừng khóc đừng khóc." Freddy mỗi tay một đứa ôm lên dỗ, “Ngoan nào ngoan nào.”
"Đều là bị ngươi chìu hư!” Lê Tư Đặc tức đến méo mũi, "Nhỏ như vậy mà đã dạy những thứ loạn thất bát tao!”
"Ta dạy cái gì?" Freddy chột dạ.
"Ba người các ngươi đêm nay đều ngủ trên sàn nhà cho ta!" Lê Tư Đặc quơ lấy một ly rượu, nổi giận đùng đùng đi tìm Tây Mặc.
Ba cha con hết thuốc chữa! Thực là!
"Nói cho cha, các con đã nói cái gì?” Freddy vụng trộm hỏi hai đứa con trai.
"Vừa rồi có một tiểu thiên sứ tới, nói lông vũ của con xinh đẹp, muốn một cọng.” Lê Tiểu Đặc dùng âm thanh trẻ con tức giận nói.
"Sau đó thì sao?" Freddy hỏi, tiểu thiên sứ thích lông vũ là chuyện rất bình thường a, có gì đâu mà giận, bảo bối thật nhỏ mọn!
"Sau đó ca ca liền nói, phải hôn anh ấy một cái để đổi." Lê Tiểu Đặc ngốc ngốc xòe chiếc cánh trắng nhỏ, chỉ cho Freddy xem, "Con nhổ một cái lông vũ chỗ này, chỉ cần cậu ta hôn ca ca liền cho cậu ta.”
"Sau đó thì sao?" Freddy đổ mồ hôi lạnh.
"Sau đó cậu ta liền oa oa khóc đi cáo trạng." Tiểu Freddy rất hoang mang, “Hôn một cái thì có làm sao, cũng sẽ không mang thai, khóc cái gì a?”
“Đúng đó, còn hại chúng con bị đánh đòn." Lê Tiểu Đặc rất ủy khuất, "Ca ca dễ nhìn như vậy, cho cậu ta hôn miễn phí lại còn khóc!"
Freddy đau đầu, mình hình như… cần giáo dục lại cặp con!