Ma Tồn

Chương 246 :

Ngày đăng: 09:47 18/04/20


Ngồi trên lưng Đại Dữu, lúc đi Ma giới ánh nắng ban trưa đang rất gay gắt, Hoa Lan nhỏ phơi nắng đỏ hồng đôi má, nàng nhìn bóng Đông Phương Thanh Thương phía trước, để mặc những sợi tóc bạc của hắn phất phơ loà xoà dính lên mặt mình, Hoa Lan nhỏ nói : “Đại ma đầu, ngươi cho ta che nắng nhờ một chút được không?”



Đông Phương Thanh Thương còn chưa gật đầu đồng ý thì Hoa Lan nhỏ đã vén tóc, kế tràn vào lưng hắn, sau đó phủ tóc hắn lên đầu mình, thở phào nhẹ nhõm : “Cứ phơi nữa thì ta nghĩ mặt mình sẽ nứt ra thành từng mảnh như đất hạn đó.”



Động tác này của Hoa Lan nhỏ quá đỗi lưu loát, thậm chí quá mức tự nhiên, khiến Ma Tôn đại nhân sửng sốt một lúc mới phản ứng được - Tiểu hoa yêu này dám dùng tóc và bóng hắn để che nắng...



Đúng là hỗn xược!



Nhưng cuối cùng Ma Tôn đại nhân ấy cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, không đẩy kẻ hỗn xược ra, để mặc đầu nàng tựa trên lưng mình như đang ngủ, sau đó hơi thở dần trở nên đều đặn.



“Đại ma đầu.”



Nhưng trong lúc Đông Phương Thanh Thương tưởng nàng đã ngủ, Hoa Lan nhỏ lại lên tiếng, hỏi : “Tại sao ngươi phải hồi sinh Xích Địa nữ tử bằng mọi giá vậy?”



Đông Phương Thanh Thương khẽ đảo mắt, chỉ nhìn mây bay bên cạnh mình, không nhìn Hoa Lan nhỏ, lặng thinh không đáp.



“Ngươi vừa hồi sinh là nghĩ ngay tới việc đi Minh phủ tìm chuyển thể của Xích Địa nữ tử, sau đó đến Ma giới liền nóng lòng cho người đi tìm kiếm cô ấy, rồi từ chợ yêu không ngừng không nghỉ tới Nhân giới lấy hồn phách của cô ấy. Sau đó...” Hoa Lan nhỏ khựng lại: “Còn gạt ta nói muốn nặn nhục thân cho ta, thực tế là vì cô ấy...”



Câu này của Hoa Lan nhỏ vẫn chứa đựng sự tức giận chưa tan, nhưng sự tức giận này của nàng không hề được ai đó coi trọng, vậy là nàng đành tự mình xoa dịu cảm xúc,tiếp tục nói : “Lẽ nào... thời Thượng cổ ngươi cố ý ra tay nương tình nên mới bị người ta đánh lén thành công, sau đó thua cô ấy?”



“Ra tay nương tình?” Đông Phương Thanh Thương bật cười: “Tại sao bổn toạ phải ra tay nương tình?”



“Vì ngươi yêu cô ấy...”



“...”



Hoa Lan nhỏ không nghe thấy hắn đáp, thầm nghĩ là hắn đã ngầm thừa nhận, cảm xúc trong lòng đang dâng trào, nhưng đột nhiên hắn nói: “Yêu là thứ gì.” Giọng hắn đầy khinh miệt: “Đừng dùng tình cảm của con người đo lòng bổn toạ.”



Nghe thấy đáp án này, Hoa Lan nhỏ thoáng im lặng, nàng mấp máy môi nhưng không biết nên tiếp lời thế nào.




Hoa Lan nhỏ từng gặp đế vương, mà đó còn là Thiên đế, chủ nhân của Tam giới, nhưng lúc này nàng lại không lục lọi được trong ký ức mình có ai đó có khí thế hơn Ma Tôn hắn.



Khí thế trong trời đất chỉ có mình ta này, nếu người khác biểu hiện ra thì sẽ là trò cười, nhưng nếu đặt trên người Ma Tôn... điều này lại trở thành hiển nhiên.



Hắn có sự tự tin tuyệt đối, cũng có thực lực tuyệt đối đó.



Cho dù Ma Tôn bị thi chú, cho dù sau khi sử dụng pháp thuật hắn sẽ đau đến mức thất khiếu chảy máu thần trí không tỉnh táo.



Nhưng trước mặt người khác, hắn sẽ không để cho bất kỳ ai biết.



Đông Phương Thanh Thương bước tới từng bước, dưới mặt đất truyền tới tiềng ầm ĩ trầm thấp. Con đường đá bằng phẳng tựa như bĩ đẩy từ dưới đấy, đột ngột phồng lên, sức mạnh của Ma Tôn giống như một con rồng dạo chơi dưới đất, bay thẳng về phía đại điện, sau mấy tiếng động lớn dưới đất, đại điện ở xa xa ầm ầm sụp đổ.



Bậc thang cao ngất như một ngọn núi nứt vỡ từng tấc, chỉ trong phút chốc cả đại điện nát tan.



Đại điện sụp đổ, kim thân của Ma Tôn trong điện vẫn đứng sừng sững, hắn phẩy tay áo, kim thân phút chốc cũng nứt vỡ tan tành.



Từ trong những ngôi nhà bai bên đường truyền tới tiếng kêu hốt hoảng. Người của Ma giới vô cùng hoảng sợ trước sự sụp đổ của Tế điện.



Nhưng Hoa Lan nhỏ nhìn thấy cảnh này lại rất điềm tĩnh, dù sao nàng cũng đã từng chứng kiến tận mặt cảnh Đông Phương Thanh Thương khiến tám vạn binh mã biến mất trong tích tắc, khiến nước biển chia đôi, khiến nguyên cả một hòn đảo chìm xuống đáy biển, so với những chuyện đó, hất đổ một toà cung điện vốn chẳng đáng nhìn tới...



Có những chuyện cứ quen dần là được.



Trong lúc Hoa Lan nhỏ điềm tĩnh nhìn Ma giới chó sủa gà kêu, một toán người từ trong bụi đất mù mịt hốt hoảng chạy ra.



Hoa Lan nhỏ nhìn ra, là Thừa tướng Thương Khuyết của Ma giới và... một nam nhân bệnh tật nhan sắc tuyệt đẹp...



Nàng vô thức chau mày, nam nhân này đẹp thì có đẹp, nhưng khí chất quá yêu mị, không bằng một phần vạn của Ma Tôn.