Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 144 : Soát cung
Ngày đăng: 22:07 19/04/20
___ "Các tỷ muội thanh giả tự thanh, sợ cái gì?" ___
Chương thứ bốn mươi bốn: Soát cung
Giờ đăng đèn, Như Quyên thắp sáng từng cây nến.
"Nương nương, cả ngày người đã không ăn gì rồi, tốt xấu cũng nên ăn một chút, cho dù là suy nghĩ nhưng vẫn phải cần sức mà?" Như Quyên nhẹ giọng khuyên nhủ.
Một lát sau Khang phi mới hoàn hồn nhìn nàng, "Đi bưng một chén cháo qua đây, những thứ khác bổn cung ăn không vô."
"Vâng." Thấy Khang phi rốt cuộc cũng đồng ý ăn chút đồ, Như Quyên vui vẻ bưng một chén cháo hoa bách hợp ngân nhĩ qua.
Khang phi cũng không cần nàng khuyên, tự mình chậm rãi ăn. Hoa bách hợp thơm ngát mà Khang phi ăn dần lộ ra vị đắng nhàn nhạt. Khang phi uống cháo, đặt chén không lên bàn. Như Quyên thấy Khang phi không nói gì, liền bưng chén không chuẩn bị rời đi.
"Như Quyên, phân phó tất cả mọi người trên dưới trong cung phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, bằng không xảy ra chuyện, xử phạt mức nặng."
"Vâng, nương nương." Như Quyên đáp.
Sau khi Như Quyên rời đi, Khang phi lại trầm tư, cẩn thận suy nghĩ hậu quả của mỗi một hành vi nước bước. Từng giả thiết bị phủ định, từng đề xuất bị bác bỏ, nhưng Khang phi vẫn đang suy nghĩ, tự hỏi, không muốn người khác làm phiền.
Đột nhiên, cửa sổ truyền đến tiếng động. Khang phi nhẹ giọng nói, "Vào đi."
Một bóng đen nhảy vào từ cửa sổ, chính là Mặc Diệp đã lâu không thấy.
"Bổn cung nghĩ, ngươi cũng nên tới rồi."
Mặc Diệp quỳ xuống thi lễ với Khang phi, Khang phi xua tay ý bảo hắn đứng lên.
"Nương nương, nô tài tra được muội muội của Thiên Linh, có thể là Đỗ Sung viện." Mấy ngày nay Mặc Diệp được Khang phi phái đi âm thầm điều tra tin tức về muội muội của Thiên Linh.
Ngô Đồng vừa nói vừa bước tới, Mặc Diệp cảnh giác lùi lại, "Ngươi cách xa ta một chút. Ai biết trên người ngươi có mang theo thứ thuốc quỷ quái nào không?"
Ngô Đồng cười nói, "Thế nào, vẫn nhớ thù à?"
"Lần trước phấn Ba Đậu kia của ngươi suýt chút nữa hại chết ta!" Mặc Diệp gầm nhẹ, rốt cuộc nhớ tới chính sự, nghiêm túc nói, "Ta phụng sự phân phó của nương nương tới đưa tin."
"Ngươi nói đi." Ngô Đồng ngồi trên ghế, bưng chén trà đã nguội ở trên bàn lên uống một ngụm.
"Nương nương muốn ngươi nghĩ cách vạch trần chuyện Khánh ma ma ở bên cạnh Trịnh Quý phi biết hạ cổ." Mặc Diệp nói thẳng.
Ngô Đồng thấy hứng thú nhìn Mặc Diệp, "Nương nương muốn vây Ngụy cứu Triệu?"
Mặc Diệp không hiểu những từ này, nghe Ngô Đồng nói như vậy, không nhịn được nói, "Nương nương phân phó cái gì, ta truyền đạt lại cho ngươi y như vậy. Ngươi nói Triệu gì đó, ta không hiểu."
Ngô Đồng bất lực đỡ trán. Không học thức thật là đáng sợ.
"Được rồi, ta biết rồi. Chuyện này ta cần thời gian nghĩ biện pháp. Ngươi bẩm báo lại cho nương nương, chờ tin tốt của ta."
Mặc Diệp hoài nghi nhìn hắn, "Rốt cuộc ngươi có làm được không?"
"Hả?" Ngô Đồng ngẩng đầu, "Ngươi nghi ngờ năng lực của ta?"
Mặc Diệp lắc đầu, "Không phải, ta sợ ngươi không chuyên tâm, để lộ sơ hở. Việc này một khi bị phát hiện là do nương nương làm, thì Thanh Diệp tất khó bảo toàn tính mạng, mà nương nương cũng sẽ bị liên lụy. Ngươi tốt nhất cẩn thận một chút."
"Ngươi đúng là thích lo chuyện. Yên tâm, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu."
p