Mạc Đạo Vô Tâm

Chương 156 : Thẩm vấn

Ngày đăng: 22:07 19/04/20


___ "Đoán mò." ___



Chương thứ một trăm năm mươi sáu: Thẩm vấn



Khang phi rõ ràng, đối với thế cục Hoàng hậu cũng hiểu rõ không kém gì mình, lúc này hỏi đến, nhất định là đã cảm thấy gì đó, "Hoàng hậu nương nương cũng hoài nghi Trịnh gia?"



Hoàng hậu không trả lời, chỉ dùng ánh mắt nhìn Khang phi, hồi lâu mới nói, "Khang phi, ngươi và ta minh tranh ám đấu đã nhiều năm. Nói thật, ngươi là một người thông minh. Bổn cung cũng không muốn làm địch với ngươi. Nhưng ngươi lại xuất thân từ Thẩm gia, vì chuyện này nên bổn cung không thể liên hiệp với ngươi, bằng không nếu Hoàng thượng biết sẽ ăn ngủ không yên. La gia không phải cao môn vọng tộc, bổn cung cũng không có mỹ mạo khuynh quốc, có thể ngồi trên Phượng vị chẳng qua cũng ỷ vào tình cảm với Hoàng thượng. Hoàng thượng đối đãi với bổn cung là tình chân ý thiết, bổn cung đương nhiên không thể phụ hắn. Khang phi, ngươi là đại tài, hiện giờ thế cục hỗn loạn, bổn cung tin tưởng ngươi và Thẩm gia trung tâm với triều đình, có lời gì ngươi cứ nói đừng ngại, cần trợ giúp gì, bổn cung cũng sẽ cố gắng hết sức."



Tâm tư của Khang phi nhạy bén thế nào, thì những lời này của Hoàng hậu là để cho nàng hiểu mục đích thật sự của màn kịch hôm nay, "Vở kịch này của Hoàng hậu nương nương vẫn phải diễn tiếp rồi?"



Hoàng hậu thấy Khang phi hiểu ý mình, cười nói, "Còn phải nhờ muội muội phối hợp."



"Vì giang sơn xã tắc, bách tính muôn dân, thần thiếp không dám chối từ. Có điều..." Khang phi hơi chớp mắt, ánh mắt lành lạnh xuất hiện một chút đau thương, "Thần thiếp chỉ sợ là đã quá muộn."



Hoàng hậu thở dài, "Trước giờ bổn cung chưa từng nghi ngờ phán đoán của ngươi, thế nhưng lần này bổn cung lại hy vọng ngươi sai rồi. Việc tại mình, ý tại trời, chúng ta cũng chỉ làm được đến đó."



Khang phi quay đầu, nhìn ánh sáng xuyên vào từ ngoài cửa. Bất luận là nơi tối tăm thế nào, thì chỉ cần có ánh sáng, cũng sẽ được chiếu rọi.



"Hoàng hậu nương nương, thời gian có hạn, thần thiếp dự định hiểm chiêu binh hành. Nếu có gì bất trắc, thì xin nương nương hãy dốc hết sức bảo vệ mọi người trên dưới Cung Lung Hoa."



Hoàng hậu hiểu dự định của Khang phi, vội nói, "Ý của bổn cung cũng không phải như vậy."



Khang phi cười khổ, "Chuyện này chỉ có dẫn xà xuất động mới là biện pháp giải quyết nhanh nhất. Thần thiếp biết mình đang làm gì, người không cần lo lắng."



Hoàng hậu nắm chặt khăn tay, trong ánh mắt sương mù lan tràn, "Chuyện này hẳn phải do bổn cung làm mới đúng."



Khang phi đứng dậy, thoải mái cười nói, "Nương nương là nhất quốc chi mẫu, chỉ cần người ngồi vững trong cung, thì Hậu cung này sẽ không loạn được."



"Khang phi..." Hoàng hậu thấy Khang phi định ra cửa, vội vàng gọi nàng lại.
Mí mắt của Khánh ma ma hơi hơi giật giật một chút.



"Ngươi có thù với Hoàng hậu nương nương?"



Nét mặt của Khánh ma ma thả lỏng.



Dương Quỳnh lập tức sửa lại câu hỏi, "Không phải, ngươi có thù với Khang phi nương nương?"



Nét mặt Khánh ma ma bắt đầu căng thăng.



Dương Quỳnh suy nghĩ một chút, Khang phi ở lâu trong thâm cung, Khánh ma ma xuất thân giang hồ, giữa các nàng sao có thể có thù hằn được?, "Ngươi có thù với Thẩm gia?"



Khóe miệng của Khánh ma ma khẽ co giật một cái, đó là phản ứng khi cảm xúc mạnh bị đè nén mới xuất hiện.



Dương Quỳnh trong lòng nắm chắc, "Thẩm gia đời đời ở Giang Nam, thi thư gia truyền, sao lại có thể gây thù chuốc oán với dân giang hồ như ngươi được?" Nàng suy nghĩ một chút, có thể tiếp xúc với người của giang hồ, có lẽ cũng chỉ có đại thiếu gia của Thẩm gia, đại ca của Khang phi, Hình bộ tả thị lang Thẩm Minh Hoa, "Thẩm Minh Hoa giết người thân của ngươi?"



Khánh ma ma đột nhiên mở mắt, hai tia sáng bắn ra, Dương Quỳnh bị dọa sợ ngồi thẳng người.



"Nói như vậy, ta đoán đúng rồi."



Khánh ma ma nhìn chằm chằm Dương Quỳnh hỏi, "Ngươi rốt cuộc là ai? Sao ngươi lại có thể đoán được những thứ này?"



Dương Quỳnh nhe răng cười, "Đoán mò."



"Ta không tin! Rốt cuộc ngươi còn biết cái gì nữa?" Khánh ma ma giãy dụa bò tới, nắm chặt lấy rào sắt hét lớn.



"Thẩm Minh Hoa là Hình bộ tả thị lang, quản lý luật pháp thiên hạ, coi như hắn có kết tội người nhà của ngươi thì cũng là làm theo pháp luật, ngươi dựa vào cái gì mà tìm hắn báo thù?" Dương Quỳnh hỏi.