Mạc Đạo Vô Tâm

Chương 165 : Phát giác

Ngày đăng: 22:07 19/04/20


(*) H ọa th ủy đông d ẫn : Đây không ph ải l à đi ển cố, m à xu ất ph át t ừ sự kiện trước chiến tranh thế giới th ứ hai , Anh- Ph áp t ừ chối lập li ên minh v ới Li ên Xô và ký v ới Đức hiệp ước kh ông xâm ph ạm lẫn nhau, đồng thời bỏ mặc đồng minh Tiệp Khắc cho Đức ti êu di ệt. Tất cả cho thấy rằng phương T ây không h ề thực t âm trong vi ệc ngăn chặn Hitler, m à th ực ra họ đang t ìm cách hư ớng cỗ m áy chi ến tranh Đức nhắm v ào Liên Xô ( ở hướng Đ ông).=> Nghĩa r ộng: Tr ánh né, d ẫn chuyện xấu từ một nơi n ày đ ến nơi kh ác cũng gây h ại cho m ình.



___ "Chiêu này của Trịnh Quý phi thật hay!" ____



Chương thứ một trăm sáu mươi năm: Phát giác



Thân thể của Trịnh Quý phi vốn dĩ suy yếu, phải tĩnh dưỡng nhiều, nhưng hiện tại nàng nào có tâm trạng nghỉ ngơi? Đại họa xuống đầu, đầu óc của nàng cũng xoay chuyển cực nhanh. Chuyện trượt thai khẳng định có nguyên nhân, có điều hiện này không phải lúc tra cứu, đối phó với Hoàng hậu như thế nào mới quan trọng. Trong đầu nàng rất nhanh nảy ra một ý tưởng, nguyên nhân trượt thai đặt chung với Hoàng hậu, không phải là một lý do rất tốt sao?



Hoàng thượng bận chiến sự biên quan, mãi đến khi trời sắp sáng mới đến thăm một lúc. Khi đó Trịnh Quý phi đã ngủ, Hoàng thượng cũng không quấy rầy nàng, hỏi một chút tình huống liền đi. Dù sao chuyện sảy thai trong Hoàng cung cũng không phải chuyện gì mới mẻ, càng là hài tử tôn quý thì càng khó giữ.



Sáng sớm hôm sau, Cục Cung Chính và Chấp Hình Ti tiến vào Cung Hưng Hòa bắt đầu điều tra, không dám làm kinh động đến Trịnh Quý phi, cho nên liền thẩm vấn lần lượt các cung nữ thái giám trong cung, nhất là đồ ăn và các đồ đạc Trịnh Quý phi thường xuyên tiếp xúc, có thể tra được đều tra kĩ càng, nhưng một chút manh mối cũng không tìm thấy.



Trịnh Quý phi dùng điểm tâm xong, sai người gọi Doãn Cung chính và Ngân Châu của Chấp Hình Ti vào tẩm điện, "Bổn cung biết các ngươi nghe lệnh làm việc. Bổn cung cũng không phải người làm khó nô tài, có điều chuyện này các ngươi tra xét không có kết quả thì cũng không nên làm khó người của bổn cung, suy nghĩ xem nên phục mệnh Hoàng hậu nương nương thế nào mới là việc nên làm."



Doãn Cung chính và Ngân Châu liếc nhìn nhau, đều là vẻ mặt nghi hoặc. Doãn Cung chính nói, "Nương nương, ý của người, chúng nô tì không hiểu."



Trịnh Quý phi lắc đầu, "Các ngươi không cần hiểu. Các ngươi chỉ cần biết rõ chuyện này không phải là chuyện các ngươi có thể xen vào là đủ rồi. Là do bổn cung bạc phúc, có lẽ nhất là đứa bé này, cũng không thể trách người khác được."



Câu này rõ ràng là có hàm ý khác, Doãn Cung chính và Ngân Châu đều hiểu rõ. Hai người liếc nhìn nhau lần nữa, không nói gì thêm, kính cẩn lui ra ngoài.



Cục Cung Chính đại biểu Hoàng thượng, Chấp Hình Ti đại biểu Hoàng hậu. Chuyện này trong Hậu cung mọi người đều biết, cho nên những lời này của Trịnh Quý phi rất nhanh liền truyền đến tai Hoàng hậu.



Hoàng hậu trầm ngâm một lát, "Chiêu này của Trịnh Quý phi thật hay!"




Lần này Khang phi không khóc, nàng mỉm cười, ý cười nhu hòa lưu luyến khiến cả gian phòng cũng tràn ngập sự dịu dàng kiều diễm, "Bổn cung rốt cuộc cũng không nhìn lầm ngươi."



Một đêm này, hai người đều tạm thời vứt bỏ ưu sầu thế cục, mặc sức triền miên. Nhưng trong đêm này vẫn đúng là có đại sự xảy ra.



Trong đêm Trịnh Quý phi được người phát hiện chết ở trên giường trong tẩm điện. Máu tươi chảy đầy đất, vết thương ở cổ, một kiếm chí mạng.



Tin tức lan truyền, toàn bộ Hậu cung lập tức sôi trào.



Hơn nửa đêm vẫn bắt đầu tra tìm hung thủ khắp nơi.



Cung Phượng Từ.



Hoàng hậu bị Thái Quyên lay tình, nghe nói Trịnh Quý phi bị giết, ngay cả ngồi cũng không vững.



"Làm sao có thể? Sao nàng có thể bị giết được?" Hoàng hậu tự lẩm bẩm.



Sự tình đương nhiên cũng bẩm báo tới Hoàng thượng. Khi Hoàng hậu chạy tới Cung Hưng Hòa thì Hoàng thượng đã đến. Hắn mặt trầm như nước nhìn máu tươi chảy khắp hiện trường, quay đầu hỏi cung nhân của Cung Hưng Hòa, "Rốt cuộc là có chuyện gì?"



Một nhóm lớn cung nữ thái giám đều quỳ xuống, Thu Lan khóc ròng nói: "Hoàng thượng minh xét, chúng nô tì cũng không biết là chuyện gì xảy ra? Cũng hoàn toàn không nghe thấy một tiếng động nào, cho đến khi ngửi thấy mùi máu, vào tẩm điện kiểm tra, mới phát hiện nương nương... nương nương đã..." Thu Lan nói đến đây thì không nói được nữa.



Hoàng thượng lớn tiếng nói, "Dẫn Đại Phương đến đây."