Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân
Chương 1 : Trọng Sinh
Ngày đăng: 10:02 18/04/20
Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường
--------------------------------------------------------
Sáng sớm, mặt trời chiếu sáng trong khu vườn nhỏ, bóng cây lắc lư, một tia nắng vàng óng ánh xuyên thấu rừng cây rơi vào trên một căn biệt thự kiểu Châu Âu tuyệt đẹp với ngói đỏ tường trắng.
Biệt thự hai tầng,bên phải có cửa sổ sát đất bị rèm cửa màu nâu đậm che kín, nắng sớm chỉ ở trên rèm cửa sổ ngâm ra một tầng ánh sáng mơ hồ.Bên trong có vẻ hơi tối tăm,không gian yên tĩnh phảng phất có thể nghe cả âm thanh không khí đang chuyển động.
Tổ Kỳ nằm chỏng vó trên chiếc giường lớn giữa phòng,bốn phía lờ mờ tối, nhưng cậu chỉ cần cúi đầu có thể nhìn thấy chính mình như là đang nhét vào bụng một viên bóng cao su căng phồng, vừa tròn vừa lớn.Cậu thở dài, nâng tay phải lên sờ lên cái bụng đã được 6 tháng của mình.
Tiểu tử bên trong tựa hồ cảm giác được cậu xoa xoa đột nhiên nhẹ nhàng nhúc nhích một chút, không biết có phải là đôi chân nhóc con chạm đúng chỗ cậu đang xoa hay không mà mọi động tác nhỏ đêu rơi vào trong lòng bàn tay Tổ Kỳ.
Nếu là năm ngày trước, Tổ Kỳ có thể bị dọa đến kinh hãi, mà bây giờ cậu không chỉ nội tâm không chút nào gợn sóng mà mặt không cũng không hề biến sắc vỗ vỗ vào cái bụng tròn của mình.
"Yên tĩnh."
Advertisement / Quảng cáo
Không biết có phải tiểu tử nghe hiểu lời cậu hay không, cư nhiên thật sự không lộn xộn nữa.Tổ Kỳ vẻ mặt ngây ngô nhìn chằm chằm những hoa văn chạm khắc phức tạp trên trần nhà, đang do dự không biết có nên ngủ thêm một chút hay không thì chợt bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa nhẹ.
"Phu nhân, ngài tỉnh chưa?" Nữ hầu có lẽ nghe được động tĩnh khi cậu tỉnh lại nên hỏi, "Chúng tôi đã chuẩn bị bữa ăn sáng."
Tổ Kỳ kéo chăn mỏng lên che bụng nói: "Vào đi."
Không bao lâu, cửa phòng bị đẩy ra, dàn nữ hầu mặc trang phục đồng nhất trên tay mang khay thức ăn nối đuôi nhau vào trong.Nữ hầu đi đầu tiến đến cửa sổ mở rèm cửa ra, ánh mặt trời vàng óng xuyên vào trong phòng, một người khác lấy từ trong tủ ra một bộ quần áo đặt chỉnh tề ở cuối giường.Các nữ hầu khác cũng không rảnh rỗi, động tác nhanh nhẹn đặt trên giường một cái bàn nhỏ sau đó đem bữa sáng nóng hầm hập đặt trên bàn.
Tổ Kỳ đắp chăn mỏng nằm ở trên giường, tiếp tục trầm mặc nhìn chằm chằm trần nhà, sáng sớm ngày thứ nhất khi xuyên đến trong thế giới của cuốn tiểu thuyết này cậu cảm thấy cực kỳ xấu hổ, hận không thể tát một cái đem bụng mình vỗ dẹt xuống.Hiện tại đã qua năm ngày, cậu đã quen với việc được các nữ hầu hầu hạ, cũng như quen với việc trong bụng có tên tiểu tử kia.
Bây giờ nhìn lại...
Tiết Giác kia đâu chỉ là cặn bã! Quả thực là độc dược hại đến mạng người! Chỉ cần dính lên liền sẽ lập tức nổ chết đó có biết không!
Advertisement / Quảng cáo
Tổ Kỳ rất là tự biết mình biết người, cậu biết rõ địa vị của bản thân trong lòng Tiết Giác, cũng không muốn đi khiêu chiến nữ chính quyền uy. Bây giờ cậu muốn chạy trốn khỏi vòng xoáy của tiểu thuyết mà chỉ có một con đường có thể đi —— đó chính là cùng Tiết Giác chia tay.
Tựa hồ ngủ rất lâu Tổ Kỳ mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát hiện xe đã dừng sát ở ven đường cậu giật giật tay chăn mỏng đắp trên bụng không biết rơi xuống từ lúc nào.
Trương quản gia ngồi bên cạnh vội nhặt thảm lên, sau đó cẩn thận từng li từng tí đắp lại lên bụng cho Tổ Kỳ trong ánh mắt tràn ngập thương tiếc cùng đau lòng.
Tổ Kỳ: "..." Có cần phải như vậy không!
Trương quản gia thấy Tổ Kỳ tỉnh lại, cười nói: "Chúng ta đến rồi, tôi vừa nãy gọi điện thoại thông báo bọn họ chuẩn bị kỹ càng cơm trưa để Tiểu Nhã các nàng đem hành lý mang trở về phòng, chúng ta trực tiếp đi phòng ăn thế nào?"
Tổ Kỳ gật gật đầu: "Cũng được." Vì vậy Trương quản gia rón rén đỡ Tổ Kỳ xuống xe.
Tổ Kỳ mặc quần áo cực kỳ rộng rãi nhưng vẫn không thể che nổi chiếc bụng căn tròn cậu lấy hai tay ôm bụng gian nan đi về phía trước.May là khoác trên người kiện áo gió nên không nhìn thấy rõ ràng cái bụng to của cậu.
Nghe nói làng du lịch được bao quanh bởi sông núi,phong cảnh tú lệ, những món ăn đặc sản hương vị rất tuyệt.Là địa phương tốt để vui chơi và giải trí, chỉ là giá cả đắt đỏ và cần phải đặt trước.Cũng may làng du lịch này là sản nghiệp của Tiết Thị, Trương quản gia đã sớm chào hỏi trước với ban quản lý, đối phương liền lập tức đem căn phòng tốt nhất ra an bài.
Thông báo nhỏ:
Chương truyện nào có dòng Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường thì tức là chương đó đã được beta nếu vẫn phát hiện sạn vui lòng nhắc nhở nhẹ để editor biết. Thiệt ra là edit rồi dò đi dò lại nhiều lần bị hoa mắt quý vị ạ nên nếu đã beta mà vẫn phát hiện sạn thì cmt ngay cho Củ Cải sửa nhé.