Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

Chương 2 : Làm khó dễ

Ngày đăng: 10:02 18/04/20


Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường



------------------------------------------------------------



Làng du lịch có tổng cộng 10 nhà hàng, Trung Quốc, Phương Tây cùng Nhật Bản, Hàn Quốc không thiếu bất cứ món nào, bất quá nổi danh nhất vẫn là nhà hàng Thổ gia, thu hút đông đảo du khách đến đây.Trương quản gia trên đường tới đây đã đem mọi thứ chuẩn bị tốt, quản lý chuẩn bị căn phòng tốt nhất trên lầu hai nơi có tầm nhìn rất đẹp, không đợi Tổ Kỳ tới quán cơm đã dẫn bảy tám người phục vụ nghênh đón ngoài cửa.



Xa xa đã nhìn thấy một người dáng cao gầy đang mang bụng to được Trương quản gia dìu quản lý liền vung lên nụ cười xán lạn.



"Phu nhân mời."



Thanh âm cuối cùng còn chưa kịp hạ xuống quản lý đã nhìn kỹ diện mạo Tổ Kỳ, thoáng chốc dừng lại động tác nghênh tiếp—— đây rõ ràng là một nam nhân a.



Bất quá hắn rất nhanh phản ứng lại, vội vàng cúi đầu che đậy đi sự kinh ngạc trong ánh mắt, cười ha hả nói rằng:



"Hoan nghênh hoan nghênh." Những phục vụ phía sau cũng im lặng cúi đầu không dám thở mạnh.Tổ Kỳ nhẹ nhàng liếc mắt đáp lại bằng một nụ cười nhàn nhạt. Advertisement / Quảng cáo



"Quản lý Tần cơm nước chuẩn bị xong chưa?" Trương quản gia hỏi.



"Đã chuẩn bị đã chuẩn bị." Quản lí lập tức làm động tác tay xin mời, hắn liếc trộm hướng Tổ Kỳ trong mắt ánh lên ba phần tìm tòi nghiên cùng cứu bảy phần nghi hoặc, cuối cùng vẫn là tỏ vẻ bình tĩnh. Quản lý Tần nhanh chân ở phía trước dẫn đường nói:



"Làm phiền phu nhân lên lầu nghỉ một lát, tôi đây liền gọi nhà bếp mang món ăn lên."



Nói rồi hắn phất tay với người phục vụ phía sau một cái, người phục vụ kia liền nhanh như thỏ mà chạy về phía bếp.Tổ Kỳ được Trương quản gia cùng quản lý Từ hộ tống lên lầu,theo phía sau là người hầu cũng hộ vệ mang từ nhà tới, các thực khách nhìn đội ngũ này mà trợn mắt ngoác mồm. Khi thân ảnh bọn họ hoàn toàn biến mất tại chỗ rẽ cầu thang đám người ở lầu một liền nghị luận sôi nổi.


Cậu chính là muốn làm khó nhóm người này, không làm cho bọn họ khó xử, Tiết Giác làm sao có khả năng hiện thân?



"Tổ Kỳ" chân chính là ở Tiết gia an phận hai tháng nghe theo sự an bài của hắn, mới có thể bị Tiết Giác vứt bỏ đến bây giờ, ngày đêm mang thai cực khổ trông mong vào tấm lòng của hắn.



"Trương quản gia, tôi chỉ là báo cho ông một tiếng là tôi sẽ bơi mà thôi, tôi không có trưng cầu ý kiến của ông." Tổ Kỳ cười đến đôi mắt cong cong,lộ hàm răng trắng trắng.Trương quản gia nghe vậy sững sờ, nhất thời sắc mặt lúc trắng lúc xanh.



"Phu nhân.....!" Advertisement / Quảng cáo



"Tiểu Nhã." Tổ Kỳ không cho Trương quản gia cơ hội nói chuyện, ngược lại hướng đến gần Tiểu Nhã vẫy vẫy tay, "Hành lý của tôi để ở chỗ nào? Tôi muốn lấy ít đồ."



Tiểu Nhã cảm nhận được áp suất thấp xoay quanh đỉnh đầu Trương quản gia, không dám nói nhiều, quay người chạy chậm tiến vào bên trong đem hành lý của Tổ Kỳ từ trong tủ quần áo kéo ra ngoài.



Không bao lâu, Tổ Kỳ dưới sự trợ giúp của hai hộ vệ đổi một cái quần bơi đẹp mắt, cậu đi chân đất tới bể bơi nằm trên ghế phơi nắng, hai cái chân trắng nõn gác lên chiếc bàn thấp gần đó.Nữ hầu bên cạnh liếc mắt nhìn thấy cái bụng tròn, cùng vớiđôi chân dài đang gác trên bàn của Tổ Kỳ liền lúng từng chuyển dời tầm mắt.Tổ Kỳ làm như không thấy những người bên cạnh ngay cả chăn cũng không đắp, khắp toàn thân từ trên xuống dưới chỉ có độc một cái quần bơi màu sắc rực rỡ, làm cái bụng căng tròn càng thêm trắng noãn.Cậu một bên lấy điện thoại di động ra nghich một bên hướng Tiểu Nhã gọi:



"Tôi mới vừa mới nhìn thấy hình như trong nhà hàng có vĩ nướng, các người đi mượn một chút đi, buổi tối liền ở đây nướng đồ ăn."



Tiểu Nhã nuốt ngụm nước bọt, biểu tình làm khó xử: "Nhưng mà Trương quản gia..."



"Nơi này lời tôi nói mới tính hay vẫn là lời Trương quản gia nói mới tính?" Tổ Kỳ bỗng nhiên ngước mắt liếc nhìn Tiểu Nhã. Con mắt của cậu cực kì xinh đẹp, màu nâu nhạt trong con ngươi phảng phất đổ đầy bụi sao trời, khóe miệng hơi nhếch lên lên, rõ ràng trên mặt mang nụ cười nhã nhặn, lại làm cho Tiểu Nhã không ngừng rét run.



Tiểu Nhã không dám ở lại lâu, vội vã ứng một tiếng lòng bàn chân như bôi dầu, trong nháy mắt liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.Cách đó không xa Trương quản gia nhìn thấy tình cảnh này, cả khuôn mặt đều là tái nhợt.



Ông quả thực không thể nào tưởng tượng được Tổ Kỳ lại dám mặc quần bơi đi ra, lại không nói cư nhiên lại xuất hiện trước mặt nhiều nữ hầu như thế, Tổ Kỳ đã mang thai hơn 6 tháng sao có thể hành xử bất cẩn như vậy được chứ?! Mặc như vậy cùng không có mặc khác nhau ở chỗ nào! Trương quản gia từ trong lỗ mũi thở hổn hển ra vài cỗ khí, quay người chọn một địa điểm không người gọi một cú điện thoại.