Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Điềm Tức Chính Nghĩa

Chương 47 : Sao tác

Ngày đăng: 15:03 30/04/20


Lần này chương trình được quay tại vùng đất băng tuyết bay bay ở phía Đông Bắc thành phố H, cũng không biết là tổ chương trình sẽ chuẩn bị thử thách biến thái gì chờ bọn họ.



Về những khách mời tham dự, tổ chương trình giấu cực kì kín kẽ, chờ đến lúc tới được khách sạn thì danh tính của năm vị "nam thần quốc dân" mới lục tục trồi lên mặt nước.



Ba người còn lại, một là một tiểu sinh mới nổi Lăng Tần, đặc điểm của người này là rất đáng yêu, lúc cười rộ lên có hai má lúm đồng tiền, một vị thì tuổi có hơi lớn tên Kỳ Bách Vũ, đi theo con đường nam thần cao lãnh, vị còn lại là con lai tên Ngải Hậu, là một hình nam (*).



(*) Hình nam "型男" tiếng Anh là Metrosexual, ý chỉ những người đàn ông tỉ mỉ, chăm chút cho vẻ ngoài.



Năm người đều có những nét đặc thù riêng, hầu như đã bao quát những mẫu bạn trai lý tưởng hàng đầu.



Hơn nữa họ còn có một đặc điểm chung, cực kì đẹp trai.



Sau khi đã biết mặt nhau, tổ chương trình dùng hai chiếc xe đưa bọn họ tới nơi quay phim, Ôn Nhiên bị sắp xếp ngồi cùng một xe với Mạnh Tinh Lan, ba người kia ngồi một xe.



Hai người ngồi song song ở phía sau, trong lòng Ôn Nhiên đã lấy ngàn đao ân cần thăm hỏi hết lượt tổ chương trình một lần, nếu trước đó cậu biết trong danh sách khách mời có Mạnh Tinh Lan thì cậu tuyệt đối sẽ cự tuyệt cái chương trình này đầu tiên.



Làm cho bây giờ cậu phải ngồi đây cố gắng chịu đựng sự lúng túng và khó chịu, giả bộ như mối quan hệ giữa mình và Mạnh Tinh Lan cực kì tốt.



Trong xe của bọn họ có sắp xếp một nhân viên công tác ngồi ở hàng ghế trước, nhân cơ hội liền phỏng vấn cả hai: "Có người nói giữa hai vị vẫn luôn là mối quan hệ bạn bè thân thiết, quen biết cũng đã nhiều năm rồi."



Ôn Nhiên biết mấy cái phỏng vấn nhỏ này rất có thể sẽ bị phát lên, cho nên chỉ một giây thôi đã nhập diễn được, cậu cùng Mạnh Tinh Lan nhìn nhau, cười đáp: "Cũng đã được 5 năm."



"Đúng, kém 32 ngày nữa thôi là tròn 5 năm." Mạnh Tinh Lan nói.



"Ồ, Tinh Lan nhớ kỹ ghê, xem ra là rất quý trọng tình bạn này."



"Đúng vậy, tôi vẫn luôn coi Tiểu Nhiên là bạn tốt nhất của mình."



Ôn Nhiên: "..."



Bạn tốt nhất cái cmn ấy chứ mà tốt, lần đầu tiên Ôn Nhiên chân thật cảm nhận được bản thân bị cọ nhiệt độ một cách trơ tráo như thế.



"Tình bạn của hai vị thật sự là chơ những người khác phải ước ao, đây cũng là lần đầu tiên hai vị cùng quay chung nhỉ?"



Mạnh Tinh Lan nghiêng đầu ngẫm lại một chút, "Hình như thế thật, trước đây chúng ta có từng quay chung chưa?"



Ôn Nhiên: "Hình như chưa từng đây là lần đầu tiên."



Mạnh Tinh Lan: "Đúng, chính là lần đầu tiên, nói như vậy đúng là khó tin ghê, quen biết lâu thế rồi mà tận bây giờ mới có cơ hội ghi hình chung."



Nhân viên công tác nói: "Thật vậy sao? Chúng tôi đều rất chờ mong vào biểu hiện trong lần đầu tiên ghi hình chung của hai vị đó."



Đậu má, đây một điểm cũng không hề mong chờ nhá!



Chiếc xe rất nhanh đã đi tới điểm ghi hình đầu tiên, là một khu vui chơi băng tuyết, lần này tổ chương trình đưa bọn họ tới thế giới băng thiên địa tuyết (*), hạng mục thử thách tất nhiên là cũng liên quan đến tuyết.



(*) Băng thiên địa tuyết "冰天雪地": Ý chỉ băng tuyết đầy trời phủ đất, vô cùng lạnh giá. (Theo hanngu.edu.vn)



Trước khi bọn họ tới thì mọi thứ đã được bố trí xong xuôi, thấy những đạo cụ được xếp đặt trong màn tuyết, mọi người đều sinh ra dự cảm chẳng lành!



Trước đây Ôn Nhiên chưa từng tham gia chương trình nào như của bọn họ, nhưng để tham gia thì cậu cũng đã xem lại những kỳ trước, nội dung của thử thách đều không thoải mái, hơn nữa còn đầy rẫy nhưng trò bịp bợm, đặc biệt đày đọa khách mời.



Trước khi cậu tới cũng không nhận được cái gì tương tự như kịch bản, tổ chương trình chỉ nói với họ rằng tuyệt đối sẽ đem trả họ về nguyên vẹn (*).
Nhưng mà lương tâm của Thẩm Minh Xuyên vẫn chưa có mất sạch, biết cậu nhớ con trai liền cầm điện thoại xa ra một chút để cậu ngắm Phiền Phiền, để an ui nỗi khổ "tương tư" của cậu.



"Tâm trạng của em không tốt à?" Ngắm con xong, Thẩm Minh Xuyên lại quay điện thoại về phía mình, để cậu còn ngắm chồng.



"Em bị mấy chuyện ngớ ngẩn làm cho bực mình."



Thẩm Minh Xuyên chưa từng nghe thấy Ôn Nhiên mắng chửi người, vừa nghe liền thấy rất mới mẻ, nói: "Ai làm em cáu, để anh giúp em đi trừng trị kẻ đó."



Đối với Thẩm Minh Xuyên, Ôn Nhiên chẳng có gì cần phải giấu diếm, cậu liền thuật lại chuyện về Mạnh Tinh Lan.



Thẩm Minh Xuyên nghe xong, hừ nhẹ một tiếng: "Sửu nhân đa tác quái (*)."



(*) Sửu nhân đa tác quái "丑人多作怪": Ý chỉ những kẻ có ngoại hình xấu xí nhưng thích gây ra chuyện để người khác xấu hổ hoặc làm việc để người khác chú ý tới mình.



"Đúng thế, quả thực giống hệt lũ ruồi nhặng ý, à không, phải là giống hệt tên Đàm Hoài, tanh tưởi!"



Thẩm Minh Xuyên ngồi xuống ghế, rất bình tĩnh, nhàn nhã nói: "Việc này anh có thể giải quyết giúp em, nhưng mà phải xem biểu hiện của em đã."



"Ba ba, cầu bảo vệ em!" Ôn Nhiên rất không biết xấu hổ hô lên.



"Em đúng thật là..." Thẩm Minh Xuyên bật cười, "Em để Đàm Mai can thiệp với bên phòng làm việc của đối phương nói rằng em bị xâm phạm quyền hình ảnh và quyền về danh nghĩa, ép đối phương phải xóa đi, để cậu ta tự vả mặt bản thân."



"Như vậy không phải là xé rách mặt à," Ôn Nhiên rũ mắt nói, "Trước đây em rất tín nhiệm cậu ta, còn kể cả chuyện kết hôn giả giữa chúng ta, nếu xé rách mặt thì cậu ta nhất định sẽ đem chuyện này nói ra ngoài."



Đây cũng là nguyên nhân khiến Ôn Nhiên không dứt khoát xé rách mặt với y.



Thẩm Minh Xuyên cười lạnh một tiếng: "Cậu ta dám!"



Được rồi, có Thẩm Minh Xuyên ở đây thì quả thật là không dám, Ôn Nhiên cúi lạy: "Ba ba uy vũ."



"...." Thẩm Minh Xuyên biết Ôn Nhiên đang thừa dịp hắn đang không có cách nào đem cậu hành quyết ngay tại chỗ, cho nên mới dám nhảy nhót như thế kia.



Nhưng mà dù sao thì có nhảy thì cũng chỉ nhảy được ba ngày thôi, chờ cậu về nhà rồi sẽ bắt cậu gọi đủ!



Trong điện thoại, Ôn Nhiên bỗng dưng lại hắt hơi một cái, cậu khịt mũi: "Xong đời, hình như em sắp bị cảm rồi."



Mọi chuyện cũng không dễ dàng giải quyết được như vậy, Đàm Mai đàm phán với đối phương cả nửa ngày, đối phương vẫn thủy chung lấy lý do là tuyên truyền cho chương trình mà đối phó qua loa với chị, nhất định không chịu xóa, độ trơ tráo khiến người khác phải bái phục.



Rõ ràng là cậy có kẻ chống lưng ở phía sau, bởi thế không sợ bị kiện.



Thế nhưng đến ngày hôm sau ghi hình Mạnh Tinh Lan cuối cùng cũng đàng hoàng lại.



Giữa cả hai coi như đã triệt để xé rách mặt, về sau cũng giảm bớt được mấy cái việc chúc tụng vào lễ tết.



Ôn Nhiên vẫn chưa hết tức giận, cậu nói với Đàm Mai thấy trên tay Mạnh Tinh Lan đang có tài nguyên gì, có thể đoạt chúng về cho cậu hay không.



Muốn phám, vậy cứ phá triệt để thôi!



Ngày cuối cùng ghi hình lại vừa đúng lễ Giáng Sinh, sau khi kết thúc công việc đã là ba giờ chiều, cậu định đặt chuyến sáu giờ để về _______ cậu phải đi ngàn dặm trở về để hiến hoa cúc!



Hết chương 47.