Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Điềm Tức Chính Nghĩa

Chương 46 : Quay lại làm việc

Ngày đăng: 15:03 30/04/20


Về chuyện Mạnh Tinh Lan, Thẩm Minh Xuyên suy nghĩ một chút, không nói với Ôn Nhiên, hắn chỉ bảo Diệp Vĩ làm cho y tỉnh táo lại, đừng có việc gì cũng dám làm.



Mặc dù ở trong giới giải trí này hắn chỉ là người mới, nhưng đối phó với loại nghệ sĩ nhỏ nhoi này thì vẫn thừa sức.



Chỉ là hắn lười phân tán tâm tư ra để đi đối phó với những kẻ mà hắn cảm thấy chỉ là nhân vật pháo hôi tầm thường mà thôi.



Ôn Nhiên theo lễ nghi, liền uống hai chén ở bàn các trưởng bối, tửu lượng của cậu không cao, thêm nữa là đã lâu rồi không uống, uống hết hai ly vang đỏ, lúc đầu thì không sao nhưng tan tiệc rồi rượu mới bốc lên, cả người có chút choáng váng.



Trên đường về nhà, để bảo mẫu ôm Phiền Phiền lên xe, cậu thì tựa trên vai Thẩm Minh Xuyên để nghỉ ngơi.



Lúc này, Wechat vang lên thông báo, Ôn Nhiên lấy điện thoại ra, là tin nhắn của Trang Tráng Tráng gửi tới.



Trang Tráng Tráng: Đậu má, phát hiện trọng đại đây!!!



Ôn Nhiên:???



Trang Tráng Tráng: Tôi nói cho cậu biết, Lương Duy với Hạ Tiểu Diệp hai người họ quất lý quất khí (*)!



(*) Quất lý quất khí "橘里橘气": Một từ thông dụng trên mạng, ý chỉ những biểu hiện trông giống đồng tính, thường dùng để trêu đùa.



Ôn Nhiên: Không phải Tiểu Diệp là một thẳng nam so với bút chì 2B còn thẳng hơn à, cậu đừng làm gay nên nhìn ai cũng thành gay.



Trang Tráng Tráng: Cậu mới là gay nhìn ai cũng thấy gay ấy.



Ôn Nhiên: Tôi vốn là thế mà!



Trang Tráng Tráng:.....



Trang Tráng Tráng: Tiểu Diệp thì tôi không biết, nhưng mà tên Lương Duy tuyệt đối có vấn đề!



Ôn Nhiên: Sao lại nói vậy?



Trang Tráng Tráng: Không phải xế chiều hôm nay Lương Duy còn có lớp à, cũng không biết có phải đầu Tiểu Diệp bị kẹp cửa hay không mà lại hăng hái trào dâng muốn tới nghe giảng cùng, trùng hợp là tôi cũng không có việc gì cả, nên cũng muốn đi cùng xem phong thái giảng bài của thầy Lương một chút.



Trang Tráng Tráng: Kết quả là đến lúc mỗi người tự đi lấy xe, Lương Duy lại nhắn tin cho tôi bảo là kiếm lý do đừng đến đó nữa!



Trang Tráng Tráng: Lúc đầu tôi còn tưởng là cậu ta không ưa Hạ Tiểu Diệp, không muốn cậu ấy đến, kết quả là người ta đã bàn tính trước với Tiểu Diệp rồi.



Ôn Nhiên:... Không phải đâu.



Trang Tráng Tráng: Thật đấy, Lương Duy còn bảo là nợ tôi một ân tình, lần sau sẽ mời tôi đi ăn. Cậu nói xem tên Lương Duy ấy, bình thường tác dụng tồn tại chính là cực kì nhạt nhẽo, còn lập bảng hiệu trinh tiết lão xử nam, cũng chưa từng thấy cậu ta để ý đến ai bao giờ, thế mà giờ lại phí tâm cơ đến thế, nói không có âm mưu làm sao tôi tin được!



Ôn Nhiên: Nhưng Tiểu Diệp là trai thẳng, cậu ấy làm vậy thì cũng chẳng có nghĩa lý gì cả.



Trang Tráng Tráng: Thì thế, đây chính là một tình yêu bi kịch có một không hai!



Kích động vậy luôn cơ à.




Thẩm tổng vài lần cầu hoan không có kết quả, từ tính lãnh đạm đã bị ép buộc trở thành Teddy hình người.



Hơn nữa vì hắn là một kẻ có tính lãnh đạm, bởi vậy nên mỗi lần đều cần thiên thời địa lợi cùng nhân hòa thì mới có cảm giác, bởi vậy đã lâu như vậy rồi mà hắn còn chưa ngủ với Ôn Nhiên.



Cũng rất khó chịu.



Mắt thấy Ôn Nhiên sắp phải đi đến thành phố khác, hắn càng thêm dục cầu bất mãn.



Thế nên buổi tối trước khi Ôn Nhiên xuất phát, Thẩm tổng lần thứ hai cầu hoan với Ôn Nhiên.



"Thật sự không được mà," Ôn Nhiên đang thu dọn đồ đạc đã bị hắn đè nghiến trên cửa tủ của phòng quần áo, cậu liền xin tha, "Còn chưa biết ngày mai tổ chương trình sẽ sắp xếp tiết mục biến thái gì đâu, anh có thể đừng để em phải bưng hoa cúc mà tham gia thử thách được không?"



Như vậy thì là vứt hết cả thể diện xuống trước mặt nhân dân cả nước rồi.



"Vậy em giúp anh đi."



Cái gọi là giúp... trong nháy mắt mặt Ôn Nhiên đỏ bừng, cái việc giúp đỡ nhau này cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng cũng không biết có phải do tính lãnh đạm của Thẩm Minh Xuyên hay không, nên thời gian luôn khá là lâu, mỗi lần làm hai tay cậu đều muốn trật khớp mà hắn vẫn chưa ra.



Sau đó thì Thẩm Minh Xuyên sẽ dùng khoảng giữa hai đùi của cậu để giải quyết, nơi mẫn cảm ấy của cậu thường bị hắt cọ đến nóng rực, cái loại cảm giác này, so với việc làm thật thì còn xấu hổ hơn.



Lại thêm vẫn còn có một tiểu ác ma bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh giác, quả thật Ôn Nhiên cũng bị cái cảm giác này giày vò đến phát điên.



"Thế thì, anh nhanh lên một chút."



Thẩm Minh Xuyên ghé sát vào tai cậu cười ám muội: "Anh sẽ cố gắng."



Kết quả của sự cố gắng là ngày hôm sau Ôn Nhiên được đính thêm hai vành mắt đen sì.



Đàm Mai tới đón cũng bị bộ dạng tiều tụy ấy của cậu dọa sợ: "Có phải là vì lâu lắm rồi không ghi hình nên cậu căng thẳng không vậy?"



Căng thẳng cái quỷ ấy, Ôn Nhiên rất muốn dựng thẳng ngón tay giữa với cái kẻ nào đó ra vẻ đạo mạo đang cài khuy măng sét.



Show thực tế "Chúng tôi yêu thích những thách thức" đã quay đến mùa thứ ba, nhiệt độ mỗi mùa đều không giảm, đã là một show thực tế cấp bậc đại bài. Mỗi một mùa đạo diễn lại chuẩn bị một kịch bản, để các thành viên cố định của chương trình cùng khách mời hoàn thành một vài thử thách, để đạt được hiệu quả giải trí.



Lần này khách mời được chọn mang danh hiệu "Nam thần quốc dân", đều được nhân viên bảo mật hoàn toàn, cũng chẳng biết có những ai tham gia.



Ôn Nhiên không quá lo lắng, cho dù quan hệ của cậu trong giới giải trí tuy không tính là quá rộng, thế nhưng những người từng tiếp xúc qua thì không ai đánh giá thấp cậu cả, có kết thù thì đếm tới đếm lui cũng chỉ có một kẻ không tính là ngôi sao như Đàm Hoài, không hợp thì đếm tới đếm cũng cũng chỉ có một Mạnh Tinh Lan, thế giới lớn như vậy, cậu không tin là có thể chạm mặt được.



Cho nên bất kể là gặp ai đi chăng nữa, cứ làm tốt là được.



Sự thật chứng minh cái miệng quạ của Ôn Nhiên quá mức linh rồi.



Chết tiệt có ai tới nói cho cậu biết vì sao Mạnh Tinh Lan cũng ở đây không!



Hết chương 46.