Manh Phi Đãi Gả

Chương 19 :

Ngày đăng: 18:42 18/04/20


Edit: Soc



Lễ viếng Đại phu nhân Thủy phủ đã định ngày, biết bao chuyện trọng đại liên tiếp xảy ra: Đại phu nhân mất, Trương phủ nhất định sẽ ra tay, lại thêm chuyện lui hôn âm ĩ kinh thành từ người lớn đến trẻ con đều biết…. Thủy Băng Tuyền cũng vì cái chết của mẫu thân mà im lặng suốt mấy tuần.



Ai ai cũng thầm đoán già đoán non xem, khi lễ tang của Đại phu nhân bắt đầu, hoàng thất cuối cùng sẽ quyết định như thế nào? Lui hôn hay tiếp tục tiến hành hôn ước?



Thủy phủ hoa lệ ngày nào, giờ treo đầy vải trắng lạnh lẽo.



Thủy Toa Lâm cùng ba người con trai đứng ngoài đại sảnh đón khách….Khách khứa rất đông, bốn cha con họ bận tối mắt tối mũi nhưng gương mặt vẫn phải làm ra vẻ tràn ngập đau buồn. Đó chính là nỗi khổ của bọn họ…



Chiếc quan tài đặt chính giữa phòng khách. Thủy Băng Tuyền y phục trắng tinh quỳ trước quan tài. Hai bên xếp chật cứng ghế, chuẩn bị cho những vị khách quan trọng. Thủy Băng Tuyền hạ tầm mắt, không để ý đến mọi chuyện xung quanh, cũng không biết trong đại sảnh đã đầy người…



Nhị phu nhân, Tam phu nhân vận y phục giản dị, đưa con gái mình vào đại sảnh, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người…



Bên cạnh Nhị phu nhân là một mĩ nữ, mắt sáng long lanh, làn da trắng nõn, mềm mại, má phơn phớt hồng như viên bảo ngọc tỏa ra ánh sáng dịu dàng… Nàng là muội muội của Thủy Băng Tuyền, tứ tiểu thư Thủy phủ – Thủy Băng Ngọc.



Cạnh Thủy Băng Ngọc là hai thiếu phụ xinh đẹp, chắc là Đại tiểu thư Thủy Băng Diễm và Nhị tiểu thư Thủy Băng Khiết…



“Trương lão gia đến… ” Nghe tiếng hô của người hầu, mọi người trong sảnh đều đứng lên, lão Thừa tướng đã tự mình đến đây, nhất định sẽ có trò hay để xem…



“Tiểu tế bái kiến nhạc phụ đại nhân.” Thủy Toa Lâm xoay người bước tới, cung kính đích hành lễ.



“Không cần đa lễ.” Ông lão đang được Trương Quan Duệ đỡ, bình tĩnh lên tiếng.




“Mai sau khi xuống hoàng tuyền, bản cung nhất định sẽ chịu đòn nhận tội với Thanh Thanh.” Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người cũng chuyển đến lão Trương phủ đang ngồi im lẳng, tò mò xem phản ứng của ông, chẳng lẽ Trương phủ lần này đã quyết định như vậy?



Thủy Băng Tuyền thầm cười lạnh, đám cổ nhân này chỉ giỏi diễn trò! Nói Trương Thanh Thanh là bạn tri kỉ, sau này bà ta chết đi sẽ đến nhận lỗi với Trương Thanh Thanh, dịch ra chính là: Thật xin lỗi, sau này ta chết sẽ đến thỉnh tội với muội, nhưng ta không thể làm theo sở nguyện của muội – để cho con ta cưới con gái muội được.



“Tuyền Nhi, con phải nén đau thương!” Hoàng Ánh Thu quỳ trước mặt Thủy Băng Tuyền nói.



“Cám ơn nương nương hôm nay đã đến thắp cho mẹ con nén hương. Mẹ con trên trời có mắt, nhất định sẽ rất vui mừng.” Thật ra, Trương Thanh Thanh mà nghe thấy mấy lời này chỉ sợ đau lòng muốn chết! Thủy Băng Tuyền thầm nghĩ.



“Tuyền Nhi, đến bên cạnh ông.” Lão Trương gia bỗng lên tiếng, mọi người đều nghe rõ mồn một.



Tới rồi, trò hay đã bắt đầu! Thủy Băng Tuyền khép mắt đứng lên, hôm nay nàng muốn xem, trí thông minh của cổ nhân cao đến đâu? Nhưng cho dù thế nào, kết quả cuối cùng phải do nàng quyết định!



“Vâng, ông ngoại.” Sao ông không xuất hiện sớm đi? Đợi đến khi con gái chết mới ra mặt?



Lão Trương gia nhìn Thủy Băng Tuyền ngoan ngoãn hiền lành, hài lòng nhìn lướt qua Trương Quan Duệ, có ý, thái độ của Tuyền Nhi hôm nay không tệ! Duệ Nhi dạy rất tốt!



Trương Quan Duệ nghi hoặc nhìn kĩ Thủy Băng Tuyền, cũng hiểu một chút, thì ra ông nội nghĩ thái độ của Tuyền Nhi là do hắn dạy dỗ! Nhưng vấn đề là hôm qua hắn chưa kịp dạy bảo gì thì ngược lại đã bị Tuyền Nhi làm cho giật mình… Tuyền Nhi? Dường như nàng hoàn toàn thay đổi khác trước kia…



“Nương nương, hôm nay coi như lão hủ này là người ngoài cuộc, hỏi hoàng gia một câu, có phải hôn ước với tiểu nữ nhà thần thực sự đã bị hủy?”



Một câu của lão Trương gia làm mọi người trong phòng đều ngừng thở, sau cái chết của Đại phu nhân, hoàng gia còn muốn hủy hôn nữa không?