Manh Phi Đãi Gả

Chương 110 :

Ngày đăng: 18:42 18/04/20


“Bản…”



“Hoàng Nhi.” Hoàng Ánh Thu chặn

lời Trữ Thiên Kì, tươi cười nhìn lão Trương gia: “Thế bá nói vậy là có ý gì?” Chẳng lẽ nhất định phải ép Hoàng Nhi cưới Thủy Băng Tuyền? Quan hệ này duy trì được cũng là mặt mũi của hoàng thất. Quan trọng nhất là còn đắc tội với Vân gia. Thế lực của Vân gia đứng thứ hai trong Ngũ đại thế gia. Nếu được sự giúp đỡ cả về sức người lẫn sức của từ Vân gia, nhất

định Hoàng Nhi sẽ có ưu thế lớn trong cuộc tranh giành ngôi vị sắp tới

này!



Nhưng lão Trương gia đức cao vọng trọng, được văn võ bá quan trong triều tôn kính, cũng có thế lực không nhỏ. Chuyện này…



Trương lão Thừa tướng vuốt râu, mỉm cười: “Lão hủ chẳng lẽ lại không biết

nương nương đang nghĩ gì? Hiện tại nếu hoàng gia muốn hủy hôn, lão hủ

muốn biết rõ hơn để liệu đường lo cho Tuyền Nhi chứ.”



Lão hồ ly!

Hoàng Ánh Thu thầm cắn răng, nhưng nét cười trên mặt vẫn rất dịu dàng.

Liệu đường? Đây rõ ràng là muốn uy hiếp. Đang ở thế khó xử, bỗng Trữ

Thiên Kì lên tiếng.



“Trương gia đại nhân, tuy Thủy Tam tiểu thư

có hôn ước với bản cung. Nhưng bản cung tự biết mình không xứng với

nàng, kéo dài chỉ làm lỡ làng nhân duyên của Tam tiểu thư, mong Trương

gia hiểu cho bản cung.” Lời nói của Lục hoàng tử làm mọi người dồn hết

sự chú ý vào Thủy Băng Tuyền đang đứng bên cạnh Trương lão gia. Ít ra

Lục hoàng tử cũng để cho nàng ta chút mặt mũi, chứ ai không xứng với ai

thì trong lòng mọi người đều biết rõ cả.



“Vậy là nhất định phải hủy hôn?” Lão Trương gia không giận dữ mà bình tĩnh hỏi lại.



“Trương gia, chuyện này… Hoàng Nhi đã nói vậy, bản cung đại diện cho hoàng gia

làm theo quyết định của Hoàng nhi. Dù sao, bậc làm cha mẹ chúng ta đều

hy vọng con mình sẽ hạnh phúc, mong Trương gia hiểu cho.” Hoàng Ánh Thu

nhìn lão Trương gia đứng đối diện, kiên định lên tiếng cho con trai

mình. Hoàng Nhi đã quyết dịnh như vậy, bà chỉ khẳng định lại mà thôi!



Thanh Thanh, thật xin lỗi, muội vì con gái mà chẳng màng đến tính mạng! Tại

sao ta không thể vì khì sao không thể vì Hoàng Nhi mà đội bia trên lưng?


cái kết mà nàng vẫn mong muốn sao? Tại sao lại cự tuyệt?



Trương

Quan Duệ cũng thấy khó hiểu. Thì ra những lời nàng nói hôm qua là thật

lòng, không phải nói trong lúc tức giận, bây giờ hắn mới hiểu được. Chỉ

là tại sao bây giờ Tuyền Nhi không muốn gả đi nữa? Có phải vì nàng đau

lòng trước cái chết của cô cô? Nếu bỏ qua cơ hội này, chỉ sợ mai sau hối hận cũng không kịp! Đây là việc chung thân đại sự của đời người, nàng…!



Thủy Băng Tuyền nhẹ nhàng bước tới vài bước, đứng trước mặt Trữ Thiên Kì:

“Lục hoàng tử, đúng như mong ước của người, bước ra khỏi cánh cửa Thủy

phủ, quan hệ giữa Lục hoàng tử và Thủy Băng Tuyền sẽ tan thành mây khói, hôn sự này đã kết thúc, chúng ta không còn ràng buộc gì với nhau.” Bây

giờ là Thủy Băng Tuyền từ chối hắn, không phải là hắn từ chối Thủy Băng

Tuyền! Nếu Trương Thanh Thanh hiểu được điều này, không biết có cảm thấy được an ủi phẩn nào không?



Thể diện của Trương phủ cũng đã lấy lại được mà mặt mũi của Thủy Băng Tuyền cũng không bị ảnh hưởng



Mà… với ước nguyện từ lâu của nam nhân này, đây có thể nói là một chuyện đáng ăn mừng!



“Tuyền Nhi… ” Vẻ bình tĩnh trên mặt lão Trương gia đã biến mất, Tuyền Nhi có hiểu mình đang làm gì không?



Thủy Băng Tuyền quay lại, mỉm cười: “Ông ngoại, tục ngữ nói, dưa chín ép –

không ngọt, hôn ước của Tuyền Nhi và Lục hoàng tử chỉ là Nguyệt lão vì

trăng thanh gió mát ngủ gật nên buộc nhầm dây tơ hồng, khi tỉnh lại tất

nhiên sẽ phải tháo ra. Vậy nên mới có chuyện ngày hôm nay, mẹ con không

hiểu nên mới có đi mà không có về. Nhưng chắc chắn mẹ sẽ hy vọng Tuyền

Nhi được hạnh phúc. Nếu hôm nay Tuyền Nhi được gả cho Lục hoàng tử, mai

sau Tuyền Nhi sẽ thực sự hạnh phúc sao?”



“Nhưng…..”



“Tuyền Nhi biết Tuyền Nhi đã không còn trẻ.” Nàng liếc mắt nhìn Trữ Thiên Kì,

con ngươi đen láy có một chút lạnh lùng: ” Nhưng người chịu thiệt trong

cuộc hôn nhân này không phải Tuyền Nhi mà là Lục hoàng tử……”



“Cái gì?” Trữ Thiên Kì thốt lên, những gì Thủy Băng Tuyền nói hôm nay, thực sự làm cho hắn kinh ngạc vạn phần!