[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 53 :

Ngày đăng: 13:27 19/04/20


Nghe được câu này của tôi, Đao Phong phút chốc có chút kinh ngạc, biểu cảm trên mặt mặc dù không có biến hóa quá lớn, nhưng tôi như trước từ hai tròng mắt đen nhánh nọ nhìn được một tia khác thường, chẳng qua mạt khác thường này thoáng qua ngắn ngủi, cậu ấy rất nhanh liền khôi phục vẻ lạnh lùng vốn có, con ngươi rũ xuống rốt cuộc nhìn không ra tâm tình gì.



Trong lòng tôi có chút mất mác, biết rõ đây mới là phản ứng bình thường, nhưng lại cảm thấy chưa đủ, khó tả lắm, tôi hy vọng Đao Phong sau khi tôi nói ra câu ấy sẽ có chút biểu hiện khác với bình thường, lại không biết tới cùng mình đang hy vọng cậu ấy biểu hiện ra cái gì, loại tâm lý phức tạp mà mâu thuẫn này, làm tôi càng ngày càng không rõ ràng mình muốn Đao Phong thế nào nữa, hoặc nói, tôi tới cùng muốn lấy được thứ gì từ trên người cậu ấy.......



Nhiệt độ nơi lòng bàn tay cùng dán vào nhau truyền đến, tôi cảm thấy mình trở nên vô cùng nôn nóng, không thể làm gì khác hơn là dứt bỏ những tạp niệm này, chuyên tâm từ trong ảo giác trước mắt tìm kiếm đường ra.



Dựa vào cục diện trước mắt mà nói, nếu tôi và Đao Phong còn không mau chóng tìm được vị trí của đại thúc và Kỷ Tuyền, vậy chúng tôi rất có khả năng sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này.



Những nhà cửa mờ mờ ảo ảo cao thấp chằng chịt này không chỉ là ảo giác, nó càng như là một bố cục, là một bố cục có thể vây chết người ta bên trong, muốn phá tan bố cục này nhất định phải từ giữa quỷ khí như sương mù này tìm được điểm nào có dương khí, do đó sự tồn tại của chú và Kỷ Tuyền liền trở thành mấu chốt chỉ dẫn chúng tôi trở về chính đồ, là cửa đột phá của cả bố cục.



Thở sâu, tôi dùng sức cầm tay Đao Phong, quyết định vì sự an toàn của hai người chúng tôi, phá lệ sử dụng cấm thuật bàng môn tà đạo nhất trong phong quỷ thuật ——”Quỷ nhãn”.



Quỷ Nhãn là sáng tạo bắt chước mắt âm dương, sở dĩ là bàng môn tà đạo, là vì nó không thuộc về hệ thống khổng lồ của phong quỷ thuật, mà là một môn dị thuật phụ trợ khác độc lập bên ngoài, so với mắt âm dương, tính thương tổn của Quỷ Nhãn càng lớn và tàn khốc hơn, năng lực cũng càng mạnh. Mắt âm dương có thể từ các loại phương diện thị giác thính giác xúc giác để cảm nhận quỷ quái, Quỷ Nhãn lại dựa vào sức mạnh của quỷ nô mở rộng tầm nhìn của bản thân quỷ chủ, trong thời gian ngắn nhìn thấu tất cả sự vật bên trong cả khu vực.



Loại phương pháp mượn lực của ác quỷ này hao tổn dương thọ nhất, nhưng còn hơn tính mạng của hai người, thế thì cũng không tính là gì.



Quỷ nô và quỷ chủ cơ bản tâm ý tương thông, khi tôi ra quyết định này, Tiểu Hải cũng đã tự giác bước đến phía trước tôi. Nhìn mái tóc dài đen nhánh yêu dị của nàng, tâm tình nặng nề của tôi hơi thả lỏng, nghĩ đến có Đao Phong và Tiểu Hải ở đây, cho dù Quỷ Nhãn của tôi thất bại cũng sẽ không sao cả.



Một tay lấy ra bật lửa, tôi cúi đầu bắt đầu ngẫm lại, lúc đầu không nên tắc trách lấy đi tượng đá mặt người như vậy, nếu biết tượng đá này có hệ thống phòng ngự của riêng mình, đánh chết tôi cũng không dám tùy tiện mang nó ra như vậy, song tượng đá này là thứ của âm gian, để tiến vào địa cung, vô luận thế nào tôi cũng phải đem nó vào dương gian. Huống chi thế sự khó liệu, tôi vừa rồi cũng chưa có năng lực bốc quẻ đoán trước được, nói đi nói lại làm thế nào cũng phải bị vậy thôi.



Cam chịu dùng minh hỏa vẽ ra “mắt” trên trán mình, tôi nhắm mắt lại rồi mở ra, trong nháy mắt cảm thấy một luồng âm khí cường đại rót vào trong cơ thể, âm khí nọ giống như hàn băng ngàn năm đâm vào cốt tủy, đông lạnh đến mức tôi hụt hơi thở một tiếng, chỉ cảm thấy nhiệt lượng toàn thân phút chốc tiêu tán không còn, tay chân lạnh như khối băng vậy, cơ hồ mất đi tri giác.



Quay đầu nhìn Đao Phong một chút, tay nắm tay cậu ấy truyền đến nhiệt độ ấm áp.



Tôi thoáng sửng sốt, nghĩ thầm dùng Quỷ Nhãn không khác gì người chết, tay Đao Phong lạnh như vậy với tôi mà nói còn nóng hổi, thì tôi sẽ không cần phải kéo lấy cậu ấy không buông nữa.




Trong lòng tôi chợt động, lập tức đi tới bên cạnh cậu ấy ngồi xuống, nghĩ thầm dựa theo lời chú nói vừa rồi, ông ấy hẳn là biết phong quỷ thuật đối với kẻ thi thuật có tổn hại, vậy Đao Phong có thể cũng biết không?



Động tác trước đó quả thật có chút lớn, cũng khó trách Đao Phong lại lo lắng đến tận giờ.



Nghĩ vậy, tôi mặc dù cảm thấy có lỗi với Đao Phong, đáy lòng ở một nơi nào đó lại có loại thỏa mãn nói không nên lời, ít nhất với tôi mà nói, như vậy cũng rất không tồi rồi.



Trước đây tôi cho tới giờ chưa từng nghĩ tới có một ngày có thể làm cho Đao Phong phân tán tinh lực trên người tôi, loại dục vọng chiếm hữu khó tả này quá mức quỷ dị, tôi thậm chí cảm thấy mình có chút bất bình thường. Cũng không biết cậu ấy nhìn tôi thế nào.



“Ôi, chúng nó đi rồi.”



Chị Tuyền đột nhiên khẽ gọi một tiếng đem tôi từ trong suy nghĩ túm ra, tôi ngẩng đầu nhìn, nói: “Thành phố quỷ sắp biến mất, chúng ta có thể hành động rồi.”



“Vậy còn chờ gì nữa, đi, lên tầng một.” Đại thúc đứng dậy, tay lớn vung lên.



Đi ở cuối cùng, tôi đưa tay sờ trán, phát hiện quỷ nhãn đã bị ảnh hưởng của âm khí thành phố quỷ, cũng sắp biến mất rồi, vì vậy lặng lẽ lau mồ hôi lạnh. Nói thật để tôi mang quỷ nhãn này chờ thêm vài phút nữa, tôi thật sự không thể chịu nổi đâu.



Quá mẹ nó lạnh....... Tay chân đều sắp không thể động đậy rồi, phỏng chừng cũng chỉ có thiên tài mới có thể không sợ loại âm hàn tàn khốc như vậy. Hoạt động cánh tay tê cứng một chút, tôi vừa đi vừa lắc đầu thở dài.



Trong nháy mắt thành phố quỷ biến mất, từ trường trong Hoàng Kim thành phát sinh biến hóa rõ ràng dữ dội.



Tôi giẫm lên một bậc thang cuối cùng, nhe răng nhếch miệng xoa cổ đau nhức, trước mắt đột nhiên một vệt sáng lóe lên, tôi ngừng lại tất cả động tác, sững sờ đứng tại chỗ.



Ngay một khắc cuối cùng vừa rồi khi quỷ nhãn biến mất, tôi lập tức nhận thấy được, trong tòa Hoàng Kim quỷ thành trống trải yên tĩnh này, ngoại trừ bốn chúng tôi, cư nhiên còn có hơi thở của người sống khác tồn tại........