[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 68 :

Ngày đăng: 13:28 19/04/20


Cách hướng phát ra tiếng động càng gần, động tác chúng tôi càng khẽ, sợ bị đối phương nhận ra, bởi vì chúng tôi đều biết, người có thể xuất hiện ở đây, có thể là nhóm người Đường Ninh.



Thằng nhóc Hạng Văn này hiển nhiên cũng rất rõ ràng, nhưng hắn không hề làm ra động tác nào dư thừa, chỉ yên lặng đi theo chúng tôi về phía trước.



Tôi phỏng chừng hắn lo lắng tôi thật sự sẽ lột sạch hắn, cho nên phải xác định thời điểm có thể chạy trốn rồi mới hành động.



Song dưới loại tình huống này tôi cũng không rảnh bận tâm đến hắn, chỉ vặn đèn pin mắt sói trong tay về mức thấp nhất, dùng tay ra hiệu cảnh cáo hắn không được làm loạn.



Thạch động càng đi vào bên trong càng rộng lớn, xung quanh hầu như đều là đất bằng phẳng, đồng thời dần nghiêng xuống phía dưới, chúng tôi cách mục tiêu càng gần, tiếng chim hót cổ quái kia càng rõ ràng, trong đó còn xen lẫn tiếng đập cánh và tiếng đàn ông kêu thảm thiết.



Mùi tanh của bùn đất trộn lẫn trong không khí, chú đi phía trước ra dấu ý bảo chúng tôi dừng lại, đồng thời tắt mắt sói, tiếp đó thấp người sát đất tiếp tục mò mẫm mấy bước, Đao Phong ngay trước mặt chú, cho nên ông cũng không lo mình gặp nguy hiểm.



Đao Phong cách chỗ phát ra tiếng động không xa bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, lập tức cảnh cáo chúng tôi cẩn thận dưới chân.



Tôi và chị Tuyền cũng sờ lên, mới phát hiện thạch động đến đây vậy mà lại không còn đường nữa, bởi vì không có ánh sáng, chúng tôi không cách nào nhìn rõ xung quanh rốt cuộc hình dáng thế nào, mà một vệt ánh lửa và bóng đen cách hơn mười thước nói cho chúng tôi biết, những tên kia hẳn ở ngay phía dưới chúng tôi.



Tôi nhíu mày, nhìn mấy chùm sáng phía xa lay động, lờ mờ có thể thấy được vài hàng rào bằng gỗ và đường nhỏ dạng cầu, trong lòng suy nghĩ đây rốt cuộc là nơi nào, nhìn hình dạng thế nào cũng giống như một cái hố to, mép hố còn có cầu gổ, mà những người đó hiển nhiên là bước lên cầu gỗ rồi mới bị những thứ không biết tập kích.



Tôi quay đầu nhìn về phía chú, chú hạ giọng nói cho tôi biết, phía dưới này độ sâu cũng không kém gì rãnh sâu trước ở dưỡng sinh điện, hơn nữa nhìn từ sạn đạo chỗ đó tới xem, bên dưới còn có huyền cơ rất lớn.



Sau đó tôi hỏi chú sạn đạo là gì, chú nói sạn đạo chính là một con đường xây dựng dọc theo huyền nhai vách đá cổ đại, còn gọi là các đạo hay phục đạo. Trung Quốc thời cổ đại có rất nhiều thông đạo rỗng bố cục cao tầng cũng gọi là sạn đạo.



Vừa giải thích như thế, tôi lập tức nhớ tới thời điểm chơi game online Kiếm Tam có một vài bản đồ cũng có con đường bằng gỗ xây dọc theo vách đá thế này, tòa Tàng Kiếm sơn trang kia ngoài lầu trên lầu đều có, ầm ĩ nửa ngày đó chính là sạn đạo.



Song tình huống dưới mắt đã không còn thời gian để tôi suy nghĩ những thứ vô bổ này, những người bên đó theo sạn đạo đối diện đi xuống, vừa liên tục dùng súng bắn về hướng quái điểu tấn công họ, vì vậy có thể thấy số lượng những con quái điểu kia cũng không nhiều, mà số người bọn họ cũng không ít. Thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của người bị quái điểu bắt được té khỏi sạn đạo.




Nghĩ đến việc này, tôi dường như lơ đãng cúi đầu nhìn Sở Vấn thiên giơ cao minh hỏa trong tay phải, thấy thế nào cũng không giống như dáng vẻ có Túng Quỷ ấn, liền liếc về phía tay trái ông, phát hiện tay trái ông giấu bên trong tay áo, căn bản nhìn không thấy được mu bàn tay.



Tình huống bây giờ chưa rõ ràng, tùy tiện hỏi Sở Vấn Thiên có Túng Quỷ ấn có trên mu bàn tay không, rất có thể sẽ khiến ông cảnh giác, tôi sờ mũi, quyết định vẫn nên chờ thời cơ.



Lúc này đám người Đường Ninh đi trước mặt chúng tôi đã bắn chết những con quái điểu kia không sai biệt lắm, giữa Địa Chi Cực trống trải thỉnh thoảng vẫn có thể nghe được vài tiếng rít cổ quái, cũng đã là tàn binh bại tướng không đủ gây sợ hãi nữa.



Chúng tôi một mực duy trì khoảng cách nhất định với chúng, sau khi đi vài vòng dần dần phát hiện, Địa Chi Cực này là một hắc động thật lớn, sạn đạo quấn quanh sườn trong hố đen, hình xoắn ốc không ngừng kéo dài xuống phía dưới.



Mà có đám người Đường Ninh đi trước dò đường, chúng tôi căn bản không cần lo nhiều, cũng không cần sợ chúng sẽ làm hư hại sạn đạo, trừ phi chúng không muốn đi lên nữa.



Gỗ dưới chân đạp lên rất dày, đi trong Địa Chi Cực sâu không thấy đáy này, tôi không khỏi có chút khó hiểu, sạn đạo này đến tột dùng gỗ gì làm thành, có thể qua nhiều năm như vậy mà không có dấu hiệu hư hỏng nghiêm trọng, hơn nữa khá bền chắc, đám người đi phía trước cũng vững vàng không có vẻ run rẩy, đây quả thực so với con đường cự thạch xây thành kia còn thực dụng hơn.



Chú lần này không trả lời vấn đề của tôi, vì bản thân ông cũng không hiểu nổi điểm này.



Ngay khi tôi và chú vừa đi vừa thảo luận, bước chân Hạng Văn khựng lại, khuôn mặt tái nhợt quay đầu lại nói: “Có thứ gì đó tới rồi!”



“Thứ gì?” Tôi thấy sắc mặt hắn kích động, không giống nói láo, lập tức quay đầu nhìn Sở Vấn Thiên: “Chú, mấy chú lần trước khi tới đụng phải cái gì?”



Sở Vấn Thiên vẻ mặt mê man, lắc đầu nói: “Quên rồi.”



Chú nhìn đám người phía trước, chỉ vào chúng nói: “Đi theo sau chúng, có phiền phức gì còn có thể đẩy chúng ra, nhiều người như vậy rất dễ trở thành mục tiêu.”



Chúng tôi dựa theo lời chú nói chạy chậm tới, thời điểm sắp đến gần đám Đường Ninh, liền thấy chúng giơ súng lên, hướng về phía trước bắn quét, tiếng súng kịch liệt xen lẫn tiếng chửi nước ngoài xí xô xí xào, nhưng không nghe thấy giọng của Đường Ninh.