Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 1 : Tiến lên vinh dự

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Các học viên ở đặc huấn đội sau khi trải qua kiểm tra sẽ được phân phối tới các quân khu tinh vực.



Điền Hành Kiện ở đặc huấn đội nửa năm, sau khi nắm vững hệ thống kiến thức về cơ giới duy tu, được thượng tá ưu ái tiến cử hắn với lão bằng hữu đang làm tổng tham mưu trưởng hậu cần ở quân khu tinh vực Atlantis. Sau đó, Điền Hành Kiện tới sư đoàn robot số 5 - đại đội robot số 3 - trung đội hậu cần tiểu đội 1 ở tinh hệ Galileo thuộc tinh vực Atlantis, trở thành một gã hạ sĩ tân binh.



Lúc đầu, Điền Hành Kiện còn có chút đắc ý. Dù sao cũng là người đi ra từ đặc huấn đội, hơn nữa đã trải qua hai doanh đặc huấn là trinh sát doanh cùng cơ giới duy tu doanh, còn được một thượng tá đề cử, trực tiếp trở thành hạ sĩ, so với những tân binh khác cũng từ đặc huấn đội đi ra thì còn cao hơn một cấp.



Ở liên đội, tiểu đội trưởng tiểu đội 1 trung đội hậu cần cũng đồng dạng chỉ là hạ sĩ mà thôi.



Nhưng vận may của hắn cũng chỉ đến đây là hết.........



Sau khi Điền Hành Kiện tới nơi được ba ngày, đế quốc Gatralan toàn diện xâm lược tinh vực Atlantis của Liên bang Dân chủ Leray, chiến tranh bùng nổ.



Trong vòng nửa năm, bốn di dân tinh cầu thuộc tinh hệ Galileo lần lượt bị xâm chiếm.



Hắn đi theo sư đoàn số 5 lui về tinh cầu Millok số 2 lại bị phương diện quân Newton của đế quốc quân đuổi theo cùng với phương diện quân Galileo đồng thời bao vây.



Hắn rất vất vả mới nhảy lên được tàu của sư đoàn số 9, lại bị bộ chỉ huy lệnh tới rồi tinh cầu Millok tham gia phòng ngự.



Đế quốc quân thì cứ lần lượt đổ bộ xuống tinh cầu Millok.



Sau đó, chỉ huy lại điều tên mập mạp có bản lĩnh bỏ chạy này tới trận địa tiền phương hỗ trợ duy tu robot.



Tiếp đó, đế quốc quân lại tấn công.



Bây giờ Điền Hành Kiện chỉ có thể cố gắng mà chạy. Việc phải dùng hai chân để chạy theo robot khiến Điền Hành Kiện vừa tức lại vừa sợ. Cho dù chạy có nhanh thì tốc độ cũng chỉ trên dưới 20km/h, chạy theo robot, đó chính là điển hình của rùa thỏ chạy thi.



Điều may mắn duy nhất đáng giá là bởi vì vấn đề thể tích của robot nên chúng không di chuyển dễ dàng trong rừng. Mà việc sinh tồn cũng lẩn tránh kẻ địch trong rừng rậm lại là một trong những môn học Điền Hành Kiện xuất sắc nhất. Hơn nữa, hắn chỉ là một tên lính hậu cần duy tu mà thôi, ai lại có hứng thú tập trung đuổi bắt hắn chứ?



Bò lên trên một gốc cây đại thụ, Điền Hành Kiện cẩn thận quan sát tình huống trên chiến trường. Nếu 12 chiếc robot lục chiến của Liên bang có thể thoát ly chiến trường, Điền Hành Kiện sẽ từ một nơi bí mật gần đó rút lui theo bọn họ. Hành trình thuận lợi thì đương nhiên là chuyện tốt, nếu là gặp phải số ít quân địch, ít nhất cũng có thể dựa vào cái lực lượng cũng không hề yếu này. Nếu như gặp phảiquân địch với số lượng lớn, Điền Hành Kiện sẽ như ngôi sao nhỏ bên cạnh mặt trời, biến mất không chút tăm hơi.



Tiêu điểm chiến đấu lúc này tập trung ở ngọn đồi mà Điền Hành Kiện vừa mới rời đi, hai chiếc “Vinh Dự 15” đã tới gần ngọn đồi, theo sau đó là một trung đội robot “Thanh Khải 22” của đế quốc quân như một đàn ong phát cuồng, một bộ phận đuổi theo, không ngừng bắn về phía hai chiếc “Vinh Dự 15”, một bộ phận còn lại sử dụng tốc độ cao xông tới đỉnh đồi chuẩn bị đánh vu hồi, hoàn toàn không để ý đến hai chiếc “Vinh Dự 15”.



Liên bang quân lúc này đang cực kỳ nguy hiểm, phía trước không thoát khỏi sự đeo bám của quân địch, cao điểm phía sau lại bị khống chế. Chỉ khi khống chế được ngọn đồi, sau đó dựa vào phòng ngự ở đây mới có thể bảo vệ cho các robot thoát ly chiến đấu.



Trong tai nghe yên lặng một lúc lâu.



_"Mẹ kiếp! Liều mạng, chúng ta 2119 xông lên. Các anh em giúp bọn ta chăm sóc vợ con.”



Một chiếc “Vinh Dự 15” tới gần ngọn đồi nhất dưới tình huống không được che chắn mạnh mẽ thoát ly chiến trường, chạy như điên về phía đỉnh đồi.



L9- 2119 vừa lộ ra lập tức trở thành bia bắn, vừa chạy được vài trăm mét, lồng phòng ngự đã bị bắn thành màu đỏ, biểu hiện tình trạng cực kỳ nguy hiểm.
_"Ngươi là tên béo mấy ngày trước đến duy tu robot à? Sao ngươi còn ở đây?"



Đây là tần số của tiểu đội robot, có thể nói chuyện qua tần số bí mật này chứng tỏ người này đang ở vùng phụ cận, vì thế mà đám lính lái robot cảm thấy rất kỳ quái, đánh nhau suốt hai ngày một đêm rồi mà cái tên béo duy tu robot này không ngờ vẫn còn ở đây.



Điền Hành Kiện dở khóc dở cười, hắn nghĩ:”Ta thực sự rất muốn chạy, nhưng máy ghi chép chiến trường trên tay ta có thể để ta tuỳ ý bỏ chạy sao?"



Mập mạp không biết rằng, máy ghi chép chiến trường bình thường cũng không hạn chế bộ đội hậu cần rời chiến trường, công năng chủ yếu của nó là ghi chép chiến tích và hạn chế binh lính rời khỏi khu vực chiến đấu.



Nhưng đối với binh sĩ xuất hiện dị thường, máy ghi chép cũng sẽ tự động ghi lại.



Hai mươi lần rời bỏ chiền đấu, một viên đạn cũng không bắn ra, không tiêu diệt được một tên địch nào, chỉ luôn ẩn nấp ngoài vòng chiến đấu, mà quân địch cũng không ai có thể phát hiện ra hắn. Đây không phải dị thường thì là cái gì?



Vì thế mà sổ theo dõi chiến đấu của Điền hành kiện đã bị đánh dấu đỏ, đưa vào tư liệu của máy tính trung ương Liên bang.



_"Mập mạp, tự mình chạy đi nhé.” Chỉ huy robot L9- 2101 nói.



_"Chạy kiểu gì chứ?" Điền hành kiện ai hiệu thanh vô cùng u oán.



_"Ngoại trừ khu rừng này ra thì bốn phía xung quanh đều là đất bằng. Robot hạng nặng của Đế quốc cũng sắp tới đây rồi.”



Robot chiến đấu hạng nặng của Đế quốc quân "Mãnh Thú 2” cao mười hai mét, nặng tám mươi tấn, chế tạo hoàn toàn bằng hợp kim. Nó được trang bị radar, lồng phòng ngự năng lượng cỡ lớn, di chuyển trên địa hình phức tạp thì sử dụng tám chân khớp cơ giới, tốc độ 120 km/h, khi đi trên đường bằng thì dùng 16 bánh xe cơ giới, có thể đạt tới tốc độ 280 km/h. Nó có thể mang theo 20 quả tên lửa hạng trung, 4 quả tên lửa phòng không, hai khẩu pháo năng lượng và một khẩu súng robot hạng nặng Hoả Xà có thể xoay 360 độ.



_"Không còn thời gian nữa,các ngươi phải mau rút lui về hướng bắc, đi dọc theo Tô Bành Mãn giang. Phía đông của phòng tuyến trung ương đã bị đột phá, phía sau đã bị chiếm rồi.”



Điền Hành Kiện hít vào từng hơi khí lạnh, chạy tốc độ cao khiến cho phổi của hắn bắt đầu sung huyết, chỉ noi mấy câu mà hắn cũng phải hít vào 5 lần.



_"Mập mạp, là thật hay giả đấy?" Đám lính robot bán tín bán nghi hỏi lại.



_"**! Lão tử từng là lính trinh sát từ đặc huấn đội đó!"



Toàn bộ lính robot lặng cả người, lập tức bắt đầu tiến hành kế hoạch của Điền Hành Kiện.



Trên chiến trường, lính trinh sát là người được tin tưởng nhất. Thậm chí tác chiến kế hoạch cũng phải được lính trinh sát xác nhận mới có thể tiến hành. Trên chiến trường hỗn loạn, lính trinh sát cũng luôn là đối tượng được các binh sĩ chiến đầu nhờ vả, bởi vì phân tích tình huống trên chiến trường và lựa chọn phương hướng rút lui cũng là một môn học mà lính trinh sát phải hoàn tất.



Cho nên, những người lính robot này liền không hề tranh luận, hoàn toàn tin tưởng Điền Hành Kiện, tăng tốc tiến về phía bắc. Đến khi mập mạp chạy tới bìa rừng thì chỉ nhìn thấy đám robot Liên bang đang lao đi với tốc độ 150km/h.



_"Tiêu rồi!"



Điền Hành Kiện ném khẩu súng trong tay suông đất, khóc rưng rức:”Các ngươi***, không thể mang ta theo sao?”