Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1076 : Tam Hoa Tụ Đỉnh

Ngày đăng: 04:52 30/04/20


Cuộn tranh mới được mở một nửa thì một cái bóng từ trong tranh nhảy ra, rơi xuống đất rồi hóa thành hình người.



Người này mặc theo kiểu thư sinh, người mặc thanh sam, khăn the đội trên đầu. Hắn ta nhìn Diệp Thiếu Dương cười.



“Lâm Tam Sinh!” Diệp Thiếu Dương vui mừng, kinh ngạc, thốt lên: 



“Ngươi còn sống!”



Nghe vậy, mặt Lâm Tam Sinh tái mét.



Diệp Thiếu Dương cười lớn: 



“Không không, là ta nói không rõ. Lúc thu Cửu Vĩ Thiên Hồ vào trong đó, ta còn lo nó làm ngươi bị thương. Tính vào đó xem tình hình của ngươi nhưng gần đây lại quá bận, thành ra cứ quên béng mất. Bây giờ nhìn thấy ngươi không có chuyện gì, ta yên tâm rồi.”



Lâm Tam Sinh ngồi xuống giường, hừ một tiếng:



“Ngươi không nhắc Cửu Vĩ Hồ thì thôi, vừa nhắc đến nó là ta thấy tức. Sau khi tiến vào bức họa, nó ỷ vào tu vi của mình mà cắn nuốt sinh linh khắp nơi, ta suýt nữa cũng bị nó cắn nuốt. May mà có sư phụ ta...” 



“Sư phụ... ngươi?” Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn:



“Ngươi có sư phụ hồi nào vậy?”



“Ở trong đó ta đã bái một người làm sư phụ.” Lâm Tam Sinh cười đắc ý: 



“Ngươi xem xem, có phải ta mạnh hơn lúc trước không?”



Nói xong hắn khoanh chân lại, xung quanh người lập tức tản ra một luồng quỷ khí với hai màu đỏ, xanh giao nhau trên đỉnh đầu hắn. Sau đó, luồng khí ấy hóa thành hư ảnh của ba đóa sen với ba màu xám, bạc, vàng. Đóa sen xám ở cao nhất, nó phát ra ánh sáng xanh dịu nhẹ, khi nhìn không hề có cảm giác nó chỉ là hư ảo.



Hai đóa sen còn lại chỉ mới là hư ảnh, hình như vẫn chưa tu luyện thành. 



“Tam Hoa Tụ Đỉnh!”



Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên kêu lên. Đây là lần đầu hắn nhìn thấy cảnh tượng này. Nhớ không nhầm thì trong nhiều cuốn kinh của các đạo phái đều có ghi chép về pháp thuật Tam Hoa Tụ Đỉnh.



Tam Hoa chính là Duyên Hoa, Ngân Hoa, Kim Hoa, lần lượt đại diện cho ba cảnh giới là Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần và Luyện Thần Hoàn Hư. 



Nghe thì có vẻ giống như cảnh giới võ đạo cao siêu, thực tế, nó lại là một loại tâm pháp Kim Đan của đạo môn.




Lâm Tam Sinh nghe xong thì thổn thức vô cùng. Hắn kích động nói:



“Đúng là không phí chút sức nào cũng tìm thấy được. Ta vâng theo lệnh sư phụ đi tìm Trương Quả kia. Không ngờ ngươi đã gặp ông ta. Mau, mau dẫn ta đi tìm ông ta.” 



“Nếu biết ông ta ở đâu, ta còn ở đây à?” Diệp Thiếu Dương nói:



“Ngươi còn chưa nó cho ta biết rốt cuộc là có chuyện gì.”



Lâm Tam Sinh nói: 



“Sư phụ ta là Trương Quả, người ngươi gặp cũng là Trương Quả… Nói thế ngươi hiểu không? Hai người họ đều là một phần được tách ra từ thân xác của Trương Quả khi đắc đạo. Người ngươi gặp là ác niệm, sư phụ ta là thiện niệm.”



“Trùng… trùng hợp như vậy sao?” Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên.



Lâm Tam Sinh nói tiếp: 



“Thật ra cũng không được tính là trùng hợp. Sư phụ ta và Trương Quả ác cảm ứng được nhau, có thể xuyên qua không gian và thời gian. Người cảm nhận được Trương Quả ác xuất hiện ở nhân gian nên phái ta ra ngoài tìm. Quả nhiên ngươi từng đấu với ông ta, hèn gì sư phụ ta lại cảm ứng được.”



Diệp Thiếu Dương lại nghĩ đến một vấn đề quan trọng:



“Ngươi tính làm gì sau khi tìm được ông ta?” 



“Tìm cách thu ông ta vào bức Sơn Hà Xã Tắc.” Lâm Tam Sinh nói:



"Sư phụ ta nói, chỉ cần Trương Quả ác vào đó, người sẽ có cách thu phục ông ta. Nhưng người vì một cam kết nào đó nên không thể đến nhân gian được.”



Lâm Tam Sinh nói tiếp: 



“Chuyện này giao cho ngươi. Nếu thành công giúp sư phụ ta xử lý được nghiệp duyên này, người sẽ không bạc đãi ngươi.”



Diệp Thiếu Dương thuận miệng hỏi:



“Không bạc đãi là không bạc đãi kiểu gì? Dạy ta Tam Hoa Tụ Đỉnh?” 



“Ngươi không học được Tam Hoa Tụ Đỉnh đâu. Năm đó, âm dương phân tách, Triệu Huyền Đàn đổi một ít pháp thuật thành thuật của Minh Tu quỷ nên đạo sĩ chốn nhân gian không thể luyện được. Nhưng sẽ có chỗ tốt khác, bằng không thì ngươi đi gặp sư phụ với ta đi.”