Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1119 : Hồng phấn khô lâu

Ngày đăng: 04:53 30/04/20


Diệp Thiếu Dương nói:



“Vậy còn có ý tứ gì?”



Thập Nương nói: 



“Diệp Thiên Sư có từng nghe nói điển cố hồng phấn khô lâu hay không?”



Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, chưa đợi mở miệng, Tứ Bảo đoạt lấy câu chuyện nói:



“Phật gia có một lời đồn, năm đó Quan Thế Âm vì cứu vớt người lạc đường, hóa thân mỹ nữ, cùng họ giao cấu, ở thời khắc mấu chốt nhất... Ngươi biết, mỹ nữ đột nhiên biến thành khô lâu, làm người ta tỉnh ngộ, ý sau đại hoan hỉ chính là đại tịch diệt.” 



Diệp Thiếu Dương nghe vậy, hơi động tâm, nghĩ đến con non Hóa Xà kia, lúc ấy cũng là như thế đến hấp thụ máu thịt người ta, nhưng chỉ là hình thức hồng phấn khô lâu mà thôi, khác rất xa với điều Tứ Bảo nói.



Lập tức nói với Tứ Bảo:



“Đây chỉ sợ chỉ là đồn đãi, hơn nữa thực sắc tính dã, tôi không cảm thấy loại chuyện này là sai.” 



Tứ Bảo buông tay:



“Tôi cũng không tranh cãi phật pháp với cậu, trong kinh Phật chính là ghi lại như vậy.”



Diệp Thiếu Dương nhíu mày, hỏi Thập Nương: 



“Không biết tiền bối vì sao hỏi tới điển cố này.”



Thập Nương nhìn hắn, bình tĩnh nói:



“Hồng phấn giai nhân, kết quả chẳng qua là một bộ xương khô, hoan hỉ một hồi, đến cuối cùng lại là vô tận tịch diệt, tất cả trốn không thoát số mệnh. Diệp Thiên Sư, thiên cơ ta cũng không thể hiểu thấu đáo, lời chỉ có thế.” 



Một ý thê lương kia trong lời nói của cô, làm tâm tình Diệp Thiếu Dương cũng chìm xuống, tuy không biết ngụ ý hồng phấn khô lâu kia, nhưng khẳng định không phải dấu hiệu tốt.



“Đa tạ tiền bối.”



Thập Nương thở dài, lại nói: 



“Diệp Thiên Sư, lúc trước ngươi từng khuyên ta, tự mình lựa chọn con đường, cho dù kết quả là công dã tràng, cũng không cần hối hận, dù sao còn có hồi ức, vẫn tốt hơn chưa từng có được. Hiện tại ta cũng muốn khuyên lại ngươi.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói cám ơn, gọi mọi người trở về, đi một đoạn đường, phía sau truyền đến thanh âm Ngư Huyền Cơ:
“Thu Oánh... Hay, tên này hay!” Cô gái vỗ tay cười nói, đột nhiên lại nghĩ đến đạo sĩ chết tiệt kia, sắc mặt phát lạnh, hướng hai người bọn Ngư Huyền Cơ bái nói:



“Ta phải đi tìm đạo sĩ kia báo thù, hai vị tiên nương bảo trọng, tương lai gặp lại!”



Ngư Huyền Cơ nói: 



“Ngươi tạm thời đừng có gấp, đạo sĩ đó và ta còn có hẹn, chờ hắn xong xuôi việc ta dặn, ngươi lại đi trả thù. Ngươi đi làm quen nhân gian trước một chút.”



Thu Oánh bái tạ, hóa thành một làn khói tím, trực tiếp phá vỡ hư không Quỷ Vực rời đi.



Hai người bọn Ngư Huyền Cơ ngửa mặt nhìn. 



“Thời cơ chín muồi, hoa khô lá úa, ngươi có bù đắp lại ở trên việc đặt tên, cũng là vô dụng.”



Thập Nương nói:



“Vậy tỷ tỷ cần gì phải để cô ấy đi?” 



Ngư Huyền Cơ nói:



“Cô ấy lại ở thời khắc mấu chốt nhất của độ kiếp bị Diệp Thiếu Dương cắt ngang, nhất ẩm nhất trác, chẳng lẽ không phải số trời. Cô ấy nào có thể giết được Diệp Thiếu Dương, chỉ sợ đến cuối cùng... đem chính mình cũng giao ra.”



Thập Nương nghe thấy lời của nàng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, đem tình huống Diệp Thiếu Dương lúc trước soi Lai Sinh Nguyên nói một lần, âm thầm ngạc nhiên nói: 



“Chẳng lẽ đây là số trời?”



Lập tức thở dài nói:



“Đại Diễn chi đạo năm mươi, không đến cuối cùng, ai biết kết quả.” 



Quay đầu nhìn thoáng qua cây hoa quế kia nói:



“Đi hái chút hoa, chúng ta làm chút bánh hoa quế.”



Thấy Thập Nương không hiểu, Ngư Huyền Cơ nói: 



“Chuyện người khác chớ đi quản, chúng ta đi gặp Diêm La vương, đánh tiếng trước, đến lúc đó mượn chút quỷ binh, đi bắt phân thân kia của ta.”