Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1182 : Người không thể trêu vào (2)

Ngày đăng: 04:54 30/04/20


Thập Nương nghe vậy cả kinh nói:



“Nể mặt ai? Ta chỉ biết là, Diệp Thiếu Dương và Tiêu lang quân có lui tới, tiểu tử đó ở trước mặt tỷ tỷ, cũng chưa có phần lên tiếng.”



“Thiên Tử điện, cũng không chỉ có một mình Tiêu lang quân.” 



Ngư Huyền Cơ mỉm cười, kéo tay Thập Nương nói:



“Đi thôi, theo ta đi Thiên Tử điện.”



Sau khi về tới dương gian, Diệp Thiếu Dương thấy Nhuế Lãnh Ngọc canh giữ ở bên người Tiểu Ngư, Tiểu Ngư nằm ở trên tảng đá, còn chưa thức tỉnh, nhưng sắc mặt đã trở nên hồng nhuận. 



Diệp Thiếu Dương tiến lên thử một chút, có hơi thở, lúc này mới thở phào một cái.



Cuối cùng... chưa nhục sứ mệnh.



“Nếu không cứu cô bé về được, anh cũng thực không có cách nào sống nữa.” Diệp Thiếu Dương lau mồ hôi lạnh, mu bàn tay cọ đến vết thương ở trán, đau đớn một trận, lúc này mới nhớ tới mình lúc trước xấu hổ đến cực điểm, đập đầu lên tảng đá... 



“Hiện tại biết đau rồi chứ, đừng nhúc nhích!”



Nhuế Lãnh Ngọc từ trong túi tùy thân lấy ra một túi khăn lụa, đè lại đầu Diệp Thiếu Dương, từng chút một lau vết thương cho hắn.



“Tiểu Ngư sao còn chưa tỉnh?” Diệp Thiếu Dương có chút lo lắng. 



“Em hạ mê man chú cho con bé.” Nhuế Lãnh Ngọc giải thích:



“Em muốn chờ anh trở về, cần làm phép hay không, thanh trừ đoạn ký ức kia của cô bé ở âm ty, bằng không chờ cô bé tỉnh lại chất vấn, anh sẽ phải nói cho cô bé chân tướng. Tuy em không biết là chuyện gì, nhưng hẳn là không thể để cô bé biết nhỉ?”



Diệp Thiếu Dương vừa nghe, nhất thời liên tục gật đầu nói lời cảm tạ. 



“Em quả thực quá thông minh, việc này quả thực không thể để cho cô bé biết, anh... Ai u!”



“Đau không?” Động tác lau vết thương của Nhuế Lãnh Ngọc nhẹ đi một ít.




“Cái này... Ý tứ em nói anh không đủ đẹp trai?” Diệp Thiếu Dương cảm giác tâm linh nhỏ bé của mình bị đả kích, hơn nữa hôm nay tựa như không phải lần đầu tiên, lúc trước còn bị em gái mình ngoài ý muốn cứu ra kia chê.



“Đừng nói thứ vô dụng.” Nhuế Lãnh Ngọc nhíu mày, có chút lo lắng nhìn hắn một cái, nói: “Ngư Huyền Cơ là Tuần Du ti chủ, quyền cao chức trọng, cô ta một lòng muốn đoạt đi Tiểu Ngư mà nói, chúng ta rất khó giữ được, anh đã nghĩ ra cách nào ứng đối chưa?” 



Diệp Thiếu Dương lập tức đem kế hoạch của mình nói một lần, Nhuế Lãnh Ngọc nghe xong, cũng cảm thấy khả thi.



Đang lúc nói chuyện, di động của Diệp Thiếu Dương vang lên, nhìn qua là lão Quách gọi tới, biết hắn là lo cho Tiểu Ngư an nguy, vì thế ở trong điện thoại chưa nói cho hắn đoạn tình huống mạo hiểm lúc trước, chỉ nói tất cả đều ổn.



Lão Quách biết được hắn đã đón được Nhuế Lãnh Ngọc, cũng rất cao hứng, hỏi bọn họ khi nào trở về. 



“Huynh bên kia thế nào rồi?” Diệp Thiếu Dương hỏi.



“Tìm được sư phụ rồi, lão nhân gia nói, muộn nhất hai ngày chắc chắn đến, cho nên ta liền gọi điện thoại nói cho đệ một tiếng.”



Trong lòng Diệp Thiếu Dương mừng rỡ, nghĩ, coi như lão gia hỏa này có chút tấm lòng, biết mạng người lớn bằng trời, cũng không chơi trò thần bí nữa. 



“Vậy đệ cũng sẽ trong hai ngày tới trở về, Tiểu Ngư khó mà được đi một chuyến, tốt xấu ở đây đi dạo, thỏa mãn tâm nguyện du lịch của con bé.” Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói.



“Vậy... Ở đó an toàn không?” Lão Quách có chút lo lắng.



“Âm ty lại không ở trên ngọn núi này, ở nơi nào còn không phải giống nhau, vả lại nơi này là linh sơn thánh địa, bọn họ ít nhiều có chút cố kỵ.” 



Lão Quách lúc này mới yên tâm, bảo bọn họ cứ ăn uống no say.



“Trong cái thẻ kia ta cho Tiểu Ngư có không ít tiền, mọi người tiêu đi, nếu không đủ, lại nói cho ta biết.”



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Yên tâm đi, huynh khó mà được hào khí một hồi, đệ nhất định không khách khí với huynh.” 



Tiểu Ngư ngủ tới chập tối mới tỉnh, tinh thần khôi phục không tệ. Ba người ra ngoài ăn cơm.



Nhuế Lãnh Ngọc bởi vì đến sớm, đối với bên này tương đối quen thuộc, dẫn bọn họ đi một ngôi chùa, ăn thức ăn chay nơi đó, hương vị rất khá, ngay cả Diệp Thiếu Dương loại động vật ăn thịt này cũng cảm thấy dị thường ngon miệng, sau đó nhận định, thức ăn chay của nhà chùa miếu này khẳng định là dùng mỡ heo để xào nấu, Nhuế Lãnh Ngọc khá là cạn lời.