Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1247 : Tứ tượng không gian

Ngày đăng: 04:54 30/04/20


“Ác Linh giới, tên như ý nghĩa, chính là bên trong ác linh tương đối nhiều, thật ra ta cũng không quá hiểu biết, ta trước đó đi vào một lần, phát hiện tất cả thế giới kia, đều là theo thế giới này của chúng ta mà sinh thành, thậm chí có người giống với chúng ta, chỉ là vận mệnh không giống với chúng ta.”



Tiểu Ngư nghe đến đó, rất chấn động, nhịn không được chen một câu: “Có phải là vật chất cùng phản vật chất trong vật lý học hay không, con nghe nói nếu gặp được người giống mình, tuyệt đối không được tiếp xúc, bằng không vật chất và phản vật chất một khi tiếp xúc, hai người đều sẽ hóa thành tro bụi.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Cái này ta không biết. Vật lý trung học của ta là thầy thể dục dạy.”



“Thời gian của Ác Linh giới, cũng so với chúng ta trôi qua chậm hơn nhiều, có thể là ta lần trước đi, là bởi ở trong vườn trường phong bế, ta không thấy được có ác linh gì, tình huống ngoài trường học, ta cũng không biết.”



Lúc nói tới đây, Diệp Thiếu Dương nghĩ tới tiểu tử ở Ác Linh giới quen biết kia: Giang Phi Long.



Tiểu tử này là tài năng tu đạo, từng tỏ vẻ muốn đi Mao Sơn học pháp thuật, nghĩ đến thời gian Ác Linh giới so với thế giới chân thật chậm hơn rất nhiều, bên này của mình qua hai tháng, bên kia... Ít nhất qua một hai năm rồi nhỉ?



Cũng không biết Giang Phi Long kia có lên Mao Sơn học được pháp thuật hay không, nếu hắn thật sự bái sư thành công, vậy sư phụ hắn là ai? Là Thanh Vân Tử, Đạo Phong, hay là mình?



Nghĩ đến Ác Linh giới có lẽ còn có một mình nữa, trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng hiện lên một tia cảm giác khác thường.



Giang Phi Long tiểu tử đó còn từng nói, sau khi học thành, sẽ đến thế giới hiện thực tìm kiếm mình.



Trong lòng Diệp Thiếu Dương âm thầm cười, có lẽ sẽ có một ngày, hắn thật sự trở về.



Sau sự thất thần ngắn ngủi, lại bị Tiểu Ngư thúc giục dò hỏi, Diệp Thiếu Dương lại giải thích hai không gian khác:




Đoàn người suy nghĩ hồi lâu, cũng nghĩ không ra sát tinh đó lai lịch thế nào, đành phải thôi, Diệp Thiếu Dương quyết định lần sau gặp Đạo Phong, vô luận như thế nào cũng phải hỏi một chút về chuyện này.



Nhuế Lãnh Ngọc lại đưa ra một chuyện trong lòng mọi người đều đang tự hỏi: vì sao Ngư Huyền Cơ có thể mời đến nhiều đệ tử cửa Phật đến trợ trận như vậy, là quan hệ cá nhân tốt, hay là nguyên nhân gì khác?



“Ta trừ từng hôn Tĩnh Tuệ sư thái một cái, hình như cũng chưa từng làm chuyện gì kết thù với đệ tử cửa Phật nhỉ...” Diệp Thiếu Dương tay nâng cằm, lẩm bẩm.



“Tốt, anh lần trước không phải nói, chưa hôn sư thái sao!” Nhuế Lãnh Ngọc lạnh lùng nói.



Không cẩn thận, nói chuyện không nên nói nhất, Diệp Thiếu Dương đỏ mặt, trừ ngây ngô cười, cũng không biết làm gì nữa.



Cái nan đề này, trong thời gian ngắn cũng tìm không thấy đáp án, Diệp Thiếu Dương gắt gao nhớ ở trong lòng, tính tương lai khi gặp Tiêu Dật Vân, nhờ hắn ở trong âm ty điều tra cẩn thận một phen.



Mấy người đang trò chuyện, Lâm Tam Sinh từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi ra, nói cho bọn họ, đám người Qua Qua đã đều an bài tốt, từ hôm nay trở đi theo bên người Quảng Tông thiên sư tu hành, bảo bọn họ yên tâm.



Một tảng đá trong lòng Diệp Thiếu Dương hoàn toàn rơi xuống.



Lão Quách gọi điện thoại cho Thanh Vân Tử, kết quả không có ai tiếp, vì thế gửi tin nhắn, nói cho lão chuyện Tiểu Ngư đã giải quyết, một lát sau, Thanh Vân Tử trả lời ba chữ: Đã biết rồi.



“Tốt rồi, đại hội tổng kết sau chiến đấu kết thúc, tiệc mừng công bắt đầu, các huynh đệ, ăn đê!”