Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1380 : Huyền không tứ tú (2)

Ngày đăng: 04:56 30/04/20


Diệp Thiếu Dương nói: “Về sau đừng luận đạo với tôi, tôi sẽ đem cậu kéo xuống hố.”



“Yên tâm đi về sau sẽ không.”



Ba người cùng nhau cười phá lên. 



Tứ Bảo cố ý lộ chân tướng cho Diệp Thiếu Dương: “Vị Vân sư đệ này không tầm thường đâu, một trong ‘Huyền Không tứ tú’, kỳ tài tu đạo, vẫn luôn ở Huyền Không quan không ra ngoài, bởi vậy ở giới pháp thuật chưa nổi danh, trên thực tế rất lợi hại. Huyền Không tứ tú nếu đến trên giang hồ bên ngoài đi lăn lộn, tuyệt đối đại sát bốn phương, Lăng Vũ Hiên lúc trước cậu từng thắng, so với bọn họ cũng chỉ là mặt hàng bình thường.”



So với Lăng Vũ Hiên còn lợi hại hơn, vậy chẳng phải là thực lực gần bài vị Địa tiên, thậm chí đã bước qua ngưỡng cửa Địa tiên này?



Diệp Thiếu Dương có chút hỗn độn, ở bên ngoài, đệ tử đời ba toàn bộ giới pháp thuật cộng lại một chỗ, cũng không vượt qua năm thiên sư, Huyền Không quan một lần đã toát ra bốn tên, hơn nữa nói không chừng còn có nhiều hơn... 



Là ai nói giới pháp thuật chỉ có ít ỏi vài vị thiên sư, Diệp Thiếu Dương chỉ muốn đem người này bắt lấy hành hung một trận.



May mắn mình đã tấn thăng linh tiên, nếu không cho dù là Địa tiên, ở trước mặt những người này cũng không có lấy một chút cảm giác tồn tại.



“Tứ Bảo sư huynh quá khen rồi, tôi nào có lợi hại như vậy, những hư danh này, đều chỉ là mây bay mà thôi.” Trương Vân gió nhẹ mây nhạt nói. 



Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, móa, cái này không phải bài của lão tử sao, từ bao giờ bị tiểu tử ngươi học mất rồi!



Tứ Bảo ở bên cạnh cười trộm, tiến đến phía sau hắn, nói như muỗi kêu: “Thế nào huynh đệ, cuối cùng gặp được kẻ biết làm màu hơn cả cậu nhỉ.”



Trương Vân nói: “Diệp sư huynh, sư tổ nghe nói anh đến, nhưng bản thân đang chủ trì tiền hội, không thể bứt ra, cho nên phái tôi xuống núi đón tiếp, hai vị đây là muốn đi đâu?” 



“Không có mục tiêu nào, chỉ là tản bộ một chút.” Diệp Thiếu Dương nói.




Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai: “Tôi không tốn sức như vậy, tôi thời điểm mới nhập môn, sợ quỷ, sư huynh liền buổi tối mỗi ngày đem tôi ném vào trong bãi tha ma, tìm vài con quỷ biểu diễn cho tôi chặt đầu, phân thây vân vân các ma thuật, thẳng đến khi tôi đã xem chết lặng. Ồ đúng rồi, một năm đó tôi sáu tuổi.” 



Trên mặt Tứ Bảo cùng Trương Vân đều lộ ra vẻ mặt chấn động, bọn họ vẫn là lần đầu nghe nói phương thức huấn luyện kinh hoàng như vậy.



“Không phải nên tiến hành theo chất lượng sao, quá khích mà nói: chẳng may dọa thành bệnh thì làm sao?” Trương Vân nói.



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Theo sư huynh tôi loại người đó, không có đạo lý gì để giảng, hắn lúc ấy nói cho tôi biết, nếu muốn làm pháp sư, phải một lần xem cho đủ. Bằng không thì cút đi, tôi khi đó quật cường, dọa chết khiếp cũng không rời khỏi. Về sau liền chết lặng, phương pháp huấn luyện kỳ quặc tương tự còn có rất nhiều, tôi cũng lười nói.” 



Tứ Bảo và Trương Vân nghe xong, động dung không thôi. Trương Vân lẩm bẩm: “Quả nhiên thành công không có đường tắt, Diệp sư huynh có thể có hôm nay, cũng là đi từng bước một.”



Diệp Thiếu Dương hất tóc một chút, gió nhẹ mây nhạt nói: “Tất cả hư danh, đều là mây bay mà thôi...”



Cuối cùng tìm được cơ hội, đem câu này lại trả về, trong lòng Diệp Thiếu Dương sướng nha! 



Tuy che giấu sự thật, mình lúc đó, là bị Đạo Phong mạnh mẽ trói lên cây, ngay từ đầu mỗi lần đều sợ tới mức oa oa khóc lớn, thậm chí còn nhỏ không khống chế được...



Trương Vân nói: “Đúng rồi, ‘Sư huynh’ trong miệng Diệp sư huynh, đó là Đạo Phong vang danh thiên hạ sao?”



“Tôi chỉ có một sư huynh.” Diệp Thiếu Dương nói là nội môn. 



Trương Vân thở dài nói: “Tôi ở trước khi vào Huyền Không quan, cũng từng tu hành ở nhân gian, vẫn luôn nghe nói tên Đạo Phong, nhân gian đạo thần, đã đi nhập ma, thật sự là đáng tiếc.”



Lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Thiếu Dương nói: “Tôi với Diệp sư huynh hợp ý, mạo muội khuyên sư huynh một câu, anh là đệ tử số một giới pháp thuật, nhất định phải lấy đại cục làm trọng, nhất định không thể cố chấp tình riêng.