Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1381 : Ban đêm hành động

Ngày đăng: 04:56 30/04/20


“Lần trước một trận phong yêu chiến, anh ở trong Tru Tiên Trận cứu Đạo Phong, coi như là đáp trả tình cảm, nay gặp lại, ân oán rõ ràng, cũng không có ai sẽ nói cái gì...”



Thì ra là tới làm thuyết khách.



Diệp Thiếu Dương nói: “Chúng ta lập trường khác nhau, cậu có thể khuyên tôi như vậy, là tình cảm, tôi muốn nói tiếng cảm ơn, chỉ là... Tôi làm việc, chưa bao giờ là vì người khác thấy thế nào, nói như thế nào.” 



“Không trảm tình duyên, sao chứng đạo hỗn nguyên?”



Diệp Thiếu Dương cười lên. “Ai nói tôi muốn chứng đạo, người ngay cả tình duyên cũng không còn, chứng đạo lại có ích lợi gì?”



Trương Vân nghẹn lời. 



Diệp Thiếu Dương đi trở về ngoài cửa chính điện, thấy ngoài cửa dựng một khối bia văn, bên trên viết một bài yết ngữ:



Đạo pháp pháp bất khả đạo, vấn tâm tâm vô khả vấn, ngộ giả tiện thành thiên địa, không lai tự tại kỳ trung.



Niệm lại mấy lần, cảm thấy rất có ý tứ. 



Chính điện đóng cửa, Trương Vân tỏ vẻ, trong Vạn Yêu tháp trên đỉnh núi, lão đại mấy tông môn đang làm phép, sợ quấy rầy đến bọn họ, cho nên không tiện tiến vào.



Diệp Thiếu Dương liền đứng ở dưới núi quan sát một phen vị trí đỉnh núi cùng các kiến trúc kết cấu, sau đó xoay người quan sát thế đi của sơn đạo, cùng vị trí chín tiết điểm, nhớ kỹ, sau đó theo Tứ Bảo cùng nhau xuống núi.



Trương Vân tiễn bọn họ đến ngoài sơn môn, khách khí vài câu, nói tạm biệt nhau, sau đó rời đi. 



“Diệp...”



Đối diện một ni cô đi tới, đối mặt Diệp Thiếu Dương, theo bản năng gọi một chữ “Diệp”, lại cảm thấy đường đột, ngây ra ở đó.



Diệp Thiếu Dương mở to mắt nhìn lại, nhất thời cười rạng rỡ, “Tĩnh Tuệ sư thái!” 



Nga Mi sơn phương trượng Tĩnh Tuệ sư thái, năm đó vì cứu Nhuế Lãnh Ngọc, từng nổi xung đột với nàng, còn bất đắc dĩ từng khinh bạc nàng, hai người cũng bởi vậy quen biết nhau.



Tĩnh Tuệ sư thái nhìn hắn, tựa như có chút thấp thỏm, hơn nữa nàng thân phận ni cô, cũng không tiện nói quá nhiều với người ta, sau khi hàn huyên vài câu, cũng liền rời đi.



Tứ Bảo nhìn nhìn bóng lưng Tĩnh Tuệ sư thái, giật mình nói với Diệp Thiếu Dương: “Bạn bè của cậu thật nhiều, tôi là đệ tử cửa Phật, cũng không quen biết với sư thái.” 
“Không sai.”



Diệp Thiếu Dương hít ngược một ngụm khí lạnh.



Tứ Bảo cười nói: “Tôi biết cậu muốn nói cái gì, pháp lực người này tuyệt đối ở trên cậu, nhắm chừng có thể so bì với Đạo Phong.” 



Diệp Thiếu Dương nói: “Không có, tôi chỉ là có chút loạn.”



Cái gọi là đạo cao một thước ma cao một trượng, cho dù không tính Quỷ Vực cùng Thanh Minh Giới, nhân gian tà vật cũng đếm không hết, lợi hại bao nhiêu cũng có - Tu La quỷ mẫu, Hóa Xà, Cửu Vĩ Thiên Hồ, những tà vật này cường đại tới cực điểm, Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy bình thường, nhưng giới pháp thuật, ở trong mắt hắn vẫn luôn chỉ có lớn như vậy.



Không riêng gì hắn, môn phái khác cũng vậy, cho rằng thiên sư thì đã rất trâu bò, kết quả đến Huyền Không quan mới biết được, đạo quan thần bí này, thật sự không chỉ là một cái đạo quan bình thường. 



Đang nói chuyện, Diệp Thiếu Dương nhìn thấy một con bướm màu trắng từ ngoài cửa sổ bay vào, lượn lờ ở trước mặt Tứ Bảo.



Tứ Bảo hướng con bướm vươn tay phải, con bướm liền đáp ở trong tay hắn, hóa thành một bột phấn, rắc trong lòng bàn tay.



Tứ Bảo siết chặt nắm tay, niệm chú ngữ, cảm giác một phen, đứng dậy nói với Diệp Thiếu Dương: “Nguyên Bảo gọi chúng ta đi qua, hắn đã phát hiện hành tung Ngọc Cơ Tử!” 



Diệp Thiếu Dương mở to mắt nhìn hắn nói: “Cậu làm sao mà biết được?”



Tứ Bảo hướng hắn lắc lắc tay nói: “Giống giấy hạc của cậu, phật gia chúng tôi cũng có pháp thuật truyền tin tức.”



Ra khỏi phòng, sắc trời bên ngoài đã tối. 



Tứ Bảo ở phía trước dẫn đường, đầu tiên là tới bờ biển, vòng qua, tới hậu sơn của Huyền Không quan, phía trên đối diện vách núi.



Vạn Yêu Tháp đứng vững ở phía trên cùng của vách núi, nhìn qua tựa như lúc nào cũng có thể rơi xuống.



Tứ Bảo phân biệt phương vị một phen, kéo Diệp Thiếu Dương, theo một con đường nhỏ lên núi. 



Một bóng người từ trong cây cối đi ra, chính là Nguyên Bảo, hướng hai người làm cái động tác tay chớ có lên tiếng.



“Cậu không sao chứ? Sư thúc cậu xử trí cậu như thế nào?” Diệp Thiếu Dương nhìn thấy hắn lập tức hỏi, tuy nói Tứ Bảo từng cam đoan hắn không có việc gì, dù sao cũng là bởi mình dựng lên, chung quy có chút không yên tâm.