Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1446 : Thi tộc

Ngày đăng: 04:57 30/04/20


“Đúng vậy, không thiêu hủy làm sao biến thành quỷ vật.” Diệp Thiếu Dương giải thích: “Đệ nghĩ tới nghĩ lui, đây là thứ duy nhất Thôi phủ quân có thể sẽ thích, dù sao ông ấy lúc còn sống là thư sinh, hiện tại cũng tao nhã.”



“Thì ra là tặng lễ nha.”



Lão Quách hướng Diệp Thiếu Dương giơ ngón tay cái lên: “Tặng lễ cho Thôi phủ quân, nhắm chừng trong thiên hạ đệ là một phần đầu tiên, ta thật sự phục rồi.” 



Diệp Thiếu Dương hướng Chanh Tử nháy nháy mắt nói: “Dù sao đệ và Thôi phủ quân quan hệ không tầm thường.”



Chanh Tử đắc ý cười cười, hướng bài vị Thanh Vân Tử bĩu môi nói: “Đúng rồi, em trước khi đến, ở Phong Đô thành đã nhìn thấy gia gia.”



Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động nói: “Ông ấy thế nào?” 



“Ông ấy ra khỏi thành một mình, nói là muốn đi Tử Vân quan đi một chút, bái phỏng Đào chân nhân. Ông ấy thoạt nhìn rất vui vẻ, xách theo hồ lô rượu, vừa đi vừa hát.”



Diệp Thiếu Dương tự nhiên biết “Đào chân nhân” của Tử Vân quan là ai. Đi thăm bạn bè, xem ra sư phụ ở âm ty qua ngày còn không tệ nha. Sự thương cảm trong lòng nhất thời lại giảm bớt không ít.



Diệp Thiếu Dương mở ra Sơn Hà Xã Tắc Đồ, bảo Chanh Tử đi vào, đem Qua Qua và Tiểu Bạch… thành viên tróc quỷ liên minh đều gọi ra, bái Thanh Vân Tử, sau đó dặn bọn họ một phen, bảo bọn họ đều theo Chanh Tử đi âm ty, nên làm gì thì làm cái đó, chỉ có Qua Qua không muốn đi, ở lại. 



Tiểu Bạch nhìn thấy Đạo Phong, cũng là các loại không nỡ xa, cuối cùng bị Chanh Tử mạnh mẽ lôi đi.



Nhìn thấy bọn họ quay về âm ty, một tảng đá trong lòng Diệp Thiếu Dương cuối cùng rơi xuống.



Hồi hồn đêm đó, Thanh Vân Tử cũng không về, nhắm chừng đang bận du ngoạn hoặc là đánh bài, Diệp Thiếu Dương đoán trước được sẽ như vậy, cũng không cảm thấy thất vọng như thế nào cả, sau khi thủ đến nửa đêm, bảo mọi người đều trở về, trước mộ phần chỉ còn lại có hắn và Đạo Phong hai người. 



Đem một đao tiền giấy đã vò kỹ bỏ vào trong chậu vàng, Diệp Thiếu Dương xoay người lại, nhìn Đạo Phong ngồi trên mặt đất ở một bên nói: “Tuần đầu đã kết thúc, ngươi có phải cũng muốn đi hay không?”



“Lát nữa sẽ đi.”



“Được rồi.” Diệp Thiếu Dương vẻ mặt phức tạp cười cười, rốt cuộc lại sắp phải tách ra rồi. 
Đạo Phong gật đầu, đồng ý câu này.



Diệp Thiếu Dương vỗ ót nói: “Ta hiểu rồi, Hậu Khanh không dám xâm chiếm nhân gian, chỉ là vì thi tộc không đủ cường đại, ngươi lo lắng là Nữ Bạt tiến vào Thanh Minh Giới, gặp Hậu Khanh, sau đó xâm chiếm nhân gian?”



“Vô cùng có khả năng.” 



Diệp Thiếu Dương âm thầm hít vào một hơi, lẩm bẩm: “Có thêm một người, đã khiến thi tộc có thêm lòng tin xâm chiếm nhân gian... Nữ Bạt mạnh như vậy sao? Đúng rồi, ngươi không phải từng đánh với ả sao?”



“Ả lúc ấy hẳn là mới từ Vạn Yêu Tháp đi ra, linh thân còn chưa phục hồi như cũ, ta vẫn không thể bắt được ả.”



“Ngươi là nói, chỉ một cái đối mặt ả đã chạy? Vậy ngươi làm sao biết là Nữ Bạt?” 



Đạo Phong có chút chán ghét nhìn hắn, ý tứ cái này cũng tính là vấn đề, nhưng hắn vẫn đáp: “Ta vì cướp lấy Ngọc Thanh Phù, vẫn luôn chú ý Vạn Yêu Tháp, ta tận mắt thấy ả từ phía dưới Vạn Yêu Tháp chạy ra.”



“Được rồi, đúng rồi, Nữ Bạt là nữ à?”



Đạo Phong căn bản là không muốn để ý đến hắn nữa. 



“À, ả có xinh đẹp hay không?”



Đạo Phong tiến lên một bước, một bàn tay bóp cổ Diệp Thiếu Dương: “Hỏi cái này làm gì, ngươi là muốn lấy người ta?”



“Hỏi một chút làm sao vậy, ai ai, ngươi buông ta ra!” 



Diệp Thiếu Dương đem ngón tay hắn cạy ra, xoa cổ, giải thích: “Ta tương lai không thiếu được phải đánh với ả nha, thăm dò rõ ràng trước một chút, trong lòng cũng có cái tính toán mà.”



Đạo Phong không để ý tới, nói tiếp: “Ả hướng tới Quỷ Vực, hơn nữa phương hướng là Thái Âm sơn, ta rất lo lắng, ả sẽ dẫn dắt thi tộc đầu nhập vào Quỷ Vương, nếu như vậy, phiền toái sẽ lớn.”