Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1528 : Thiếu Dương Gặp Nguy Hiểm (1)

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


”Thiếu Dương, cái gì là nguyền rủa, vì sao ngươi nói là đồ vật phương tây?”



“Tôi đối với mấy cái này không hiểu, chỉ là nhìn qua một chút tư liệu từ trên sách, thuật nguyền



rủa, cũng là một loại pháp thuật, giống Thái Lan Hàng Đầu Thuật, cũng là một loại nguyền rủa.



Bình thường họ đều thi pháp từ xa, dùng pháp lực trói buộc đối phương, nghe nói Vu sư



phương tây lúc tác pháp thường xuyên dùng. Pháp thuật môn phái Đông Nam Á nhiều hay ít



đều chịu ảnh hưởng bởi phương tây, có cái còn là Trung Tây kết hợp.



Giống đồng hồ pháp thuật Lãnh Ngọc hay dùng, còn có một số pháp khí mới lạ, đều là đồ vật



pháp thuật phương tây. Tuy nhiên thuật nguyền rủa tại phương tây đã rất cổ lão rồi, tự thành



một phái, tôi cũng không hiểu rõ.”



Kỳ Thần nghe đến đó, nói: “Tôi coi trên TV, thường xuyên nhìn thấy cái gì mà Ai Cập Pharaoh



nguyền rủa, là loại này hở?”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.



Tạ Vũ Tình nói: “Vậy làm sao bây giờ, có lấy lên không, cũng không thể ở đây chờ Lãnh Ngọc



tới?”



“Tốt nhất vẫn là đừng nên động chạm hắn.” Diệp Thiếu Dương chỉ chỉ mười ba viên bảo thạch



khảm nạm trên vách quan: “Những hòn đá này tuyệt đối không phải là tùy tiện bày ở đây, nếu



như di động, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì, hay là cứ vất vả ở lại đây trông coi chút đi.”



Tạ Vũ Tình vừa muốn nói gì, đột nhiên nghe được một trận lá cây vang động, vội vàng dùng



đèn pin chiếu qua. Chỉ thấy hai đạo nhân ảnh một nam một nữ từ phía sườn núi đối diện đi



xuống, bị đèn pin chiếu, theo bản năng dùng tay che mặt.



“Ai?”. Tạ Vũ Tình lớn tiếng hỏi, kết quả hai người không trả lời.



Tạ Vũ Tình quay sang, nhìn Diệp Thiếu Dương, hạ giọng nói: “Bọn hô sợ ánh sáng, không phải



là quỷ chứ?”



Diệp Thiếu Dương nói: “Cô khùng hả, ở đâu ra nhiều quỷ như vậy! Lại nói có tôi ở đây, quỷ



dám đến, nó muốn chết?”



Chờ hai người đến gần, Tạ Vũ Tình mới nhìn rõ, đó là đôi sư huynh muội vừa quen biết hôm



nay, Dương Thần Vũ và Lý Đồng.



Ban ngày bị Diệp Thiếu Dương làm nhục một phen, hai người này một mực không có xuất




Diệp Thiếu Dương trở lại hầm mộ, định thần nhìn, chỉ thấy mười ba viên “Bảo thạch” trên quan



tài đều hòa tan, chất lỏng thuận phía dưới chảy đến dưới đáy quan tài, hội tụ tại trung tâm đỉnh



đầu Hạng Tiểu Vũ, tựa hồ từng chút thẩm thấu tiến vào thân thể của hắn.



Còn lại một ít, Hạng Tiểu Vũ vẫn nằm ngửa mặt hướng lên trên, hai tay nắm cái pháp khí hình



ấm kia.



“Thế nào?” Diệp Thiếu Dương hỏi.



“Chuyện so với trong tưởng tượng chúng ta phức tạp hơn nhiều.” Dương Thần Vũ nói, chỉ pháp



khí trong tay hắn: “Hắn trúng nguyền rủa Dis (*), linh hồn và nhục thân đều bị phong ấn, muốn



cứu tỉnh hắn, trước tiên cần phải giải trừ lực lượng nguyền rủa này.”



Diệp Thiếu Dương cau mày nói: “Ngươi nói cái gì, nguyền rủa gì?”



“Dis.” Lý Đồng tiếp lời: “Dis nằm trong Địa Ngục Chi thần tông giáo phương tây, thường



xuyên được dùng trong thuật nguyền rủa, Tam Thần Miếu chúng ta là Trung Tây kiêm tu, có



học tập một chút thuật nguyền rủa. Nguyền rủa Dis, là một loại nguyền rủa hung tàn nhất, nhục



thân và linh hồn đối thủ bị nguyền rủa đều bị khốn trụ, nếu như không biết pháp môn, căn bản



không có biện pháp giải khai, vĩnh thế không được siêu sinh.”



(*) Dis (Dite): một trong nhiều tên gọi của Âm phủ. Xuất hiện trong tác phẩm Thần Khúc



(tiếng Ý: Divina Commedia – là một trường ca của nhà thơ Ý thời Trung cổ Dante Alighieri kể



lại chuyến đi của Dante qua Hoả ngục (Inferno), Luyện ngục (Purgatorio) và Thiên đường



(Paradisonhưng ở một tầng sâu hơn, nó đại diện, một cách ngụ ngôn hoá, hành trình của linh



hồn hướng về Thiên Chúa) và tác phẩm Aeneis (tiếng Hy Lạp: Aeneidos – là sử thi tiếng Latinh



do Virgil sáng tác vào giữa năm 29 TCN và năm 19 TCN. Sử thi kể về câu chuyện anh hùng của Aeneas



– một người thành Troy – hành trình đến Ý, nơi ông trở thành tổ tiên của người



Roma). Dis chỉ “Thành của người chết”, tồn tại ở tầng 6 của 9 tầng địa ngục, tường ngoài do



Đọa Thiên Sứ (Furies và Medusa) thủ vệ. Trong “Thần Khúc”, Dis đồng thời cũng là danh



xưng của Satan và lãnh thổ của hắn.



Dis vô cùng nóng, tồn tại để trừng phạt những kẻ phạm tội lúc còn sống, tỷ như tuyên truyền tà



thuyết dị đoan, kẻ giết người, kẻ tự sát, kẻ không tôn trọng thần linh, kẻ cướp….