Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1653 : Đạo Phong Ra Tay (2)

Ngày đăng: 04:59 30/04/20


Đạo Phong nhìn hắn, chung quy vẫn không nhúc nhích, ánh mắt chuyển qua trên mặt Qua Qua, “Nếu người làm ra chuyện gì gây hại Thiếu Dương, ta khiến người vĩnh viễn không siêu sinh.”



Ngữ khí rất bình thản, lại lộ ra một cảm giác ấm trầm.



Diệp Thiếu Dương vỗ ót, nói: “Bọn họ có lẽ không phải tới bắt nó, ta nhớ ra rồi, Từ công từng nói cho ta biết, nói Thái m sơn cũng đang tìm kiếm Bạch Khởi, mà ta bởi vì tiếp nhận âm ty ủy thác tìm kiếm Bạch Khởi, cho nên bọn họ vô cùng có khả năng sẽ đến ngăn trở ta, nhất định là như vậy!



Sau đó liên tưởng đến, tin tức Thái m sơn đã linh thông như vậy, mình còn chưa xuất phát đã bị bọn họ nhằm vào, chẳng lẽ nói… Tòa cổ mộ mình cần đi tìm kiếm, thật sự có liên quan với Bạch Khởi? Bọn họ muốn tiên hạ thủ vi cường?



Nhưng nghĩ lại, đem Âm Khôi tướng quân mấy mặt hàng đó coi là sát thủ đến ám sát mình, thật sự có chút vũ nhục bài vị linh tiên của mình. Cho dù Đạo Phong và Tiểu Cửu đều không ở đây, một mình mình đối phó bọn họ cũng không có vấn đề. Như vậy, bọn họ xuất hiện, rất có thể chỉ có một nguyên nhân, không phải vì ám sát, mà là… Theo dõi mình, điều tra hành tung của mình.



“Ngươi nói cái gì, âm ty tìm người điều tra Bạch Khởi?” Một câu của Đạo Phong, cắt ngang suy nghĩ của Diệp Thiếu Dương.



Thấy hắn gật đầu, Đạo Phong khẽ nhíu mày, nói: “Ngươi là ngu thật sao, nếu là người tìm không thấy Bạch Khởi thì thôi, nếu tìm người, chỉ bằng người, cũng muốn đối phó nhân gian sát thần?”



Câu này lộ ra một sự quan tâm nồng đậm. Diệp Thiếu Dương cảm nhận được, trong lòng ấm áp, hướng Đạo Phong cười nói: “Ta đã đáp ứng, cùng lắm chờ ta tìm được Bạch Khởi, gọi người cùng đi xử lý hắn, người thấy thế nào?”



Đạo Phong nói: “Ta ở Quỷ Vực, còn có rất nhiều việc phải làm, không rảnh để ý ngươi. Lại nói chờ ngươi tìm được Bạch Khởi, có lẽ ta chưa tới, ngươi đã hồn phi phách tán.”



Diệp Thiếu Dương bĩu môi nói: “Đừng rủa ta!”



Đạo Phong suy nghĩ một phen, nói: “Mà thôi, đây có lẽ là một lần kiếp số của ngươi, ngươi đi làm đi, tương lai nói sau.”



Nói xong ánh mắt chuyển hướng Tiểu Cửu: “Ngươi nói Lý Hạo Nhiên kia, ở nơi nào.”



Tiểu Cửu nói: “Không biết, hắn so với ngươi còn thần bí hơn, nhưng ta về Thanh Minh Giới có thể giúp ngươi hỏi thăm, nếu có manh mối sẽ thông báo ngươi.” Nói xong ngừng một chút, lại bổ sung một câu, “Ta là vì giúp Thiếu Dương, không phải giúp ngươi.”
Nói xong, Diệp Thiếu Dương bĩu môi, “Ta căn bản không muốn nói lời lẽ lừa tình như vậy, là ngươi ép ta.”



Qua Qua yên lặng nhìn hắn, con ngươi lóe lên, hiển nhiên cực kỳ động tình.



“Lão đại, Đạo Phong đại đại nói không sai, ta là có bí mật mãi không nói cho ngươi, nếu có thể, ta hy vọng ngươi vĩnh viễn cũng không cần biết. Lão đại, cái này không phải vì bản thân ta, mà là vì ngươi…”



Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Có gì quan hệ với ta?”



“Có quan hệ, ta lúc ban đầu tiếp cận ngươi, chính là vì cái này, nhưng mà hiện tại ta không muốn nói.”



Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen về lai lịch của nó, nói: “Có liên quan với Thái Âm sơn?”



Qua Qua gật gật đầu, “Lão4đại đừng hỏi, ngươi nếu biết, ta sợ… Ngươi rất có thể sẽ chết.”



“Chết?”



“Đúng vậy, cho nên ta mới không muốn nói cho ngươi, lão đại ngươi thật sự đừng hỏi.”



“Được được, không nói thì thôi.” Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, hỏi, “Nếu không nói, đối với ngươi có ảnh hưởng gì không.”



Qua Qua lắc đầu, “Không sao, chỉ cần không bị bọn họ bắt là được.”



Nó đã không nói, Diệp Thiếu Dương cũng không muốn ép nó, lập tức vẽ mấy tấm Huyết Tinh Phù, phân biệt dán trên cửa sổ từng phòng, sau đó kéo dây đỏ, kết thành hoa chữ thập, ở giữa treo chuông kinh hồn, dùng đinh đồng đóng ở trên cửa sổ, như vậy bất cứ tà vật nào cũng không thể tùy tiện xông vào nữa.