Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1784 : Tác Pháp (1)

Ngày đăng: 05:01 30/04/20


“Năm mươi vạn là giá mong muốn của ta, hắc hắc, chúng ta cũng chưa đi, người ta sao có thể đưa ra cái giá này.”



Diệp Thiếu Dương cạn lời, “Được rồi, biết rồi, ngày mai đi qua làm một vụ, ngủ.”



Diệp Thiếu Dương uống chén trà, trở về phòng đi ngủ, đối với ngày mai cần đi khai quang chuyện này không có bất cứ suy nghĩ nào cả, mặc kệ quấn thân là tà vật gì, cũng căn bản không vào pháp nhãn của hắn, chỉ chờ đi lật tay bắt lấy, kiếm một khoản tiền.



Buổi sáng hôm sau, hai người tám giờ rời giường, ở dưới lão Quách mãnh liệt yêu cầu, Diệp Thiếu Dương mặc đạo bào cùng giày vải, ăn mặc thành bộ dáng một đạo sĩ.



Lão Quách nhìn nhìn Diệp Thiếu Dương tóc ngắn, chần chờ nói: “Tóc này không có cách nào búi lại, bằng không ta về nhà lấy cho1đệ cái pháp quan, cảm giác sẽ càng làm màu hơn chút.”



“Huynh thôi đi, như vậy được rồi, đệ đã dự đoán đến trên đường sẽ bị người ta vây xem!” Nếu không phải vì lừa thêm chút tiền, Diệp Thiếu Dương ngay cả đạo bào cũng lười mặc.



Lão Quách nói: “Vây xem làm sao, đem đệ coi là thế ngoại cao nhân còn không tốt.”



“Cao nhân cái rắm.” Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hắn một cái, “Thực coi đệ là cao nhân thì tốt rồi, mỗi người nhìn đệ tất cả đều như nhìn thần côn!”



Đơn giản thu thập đồ đạc một phen, hai người rời nhà, lão Quách lái xe mang theo Diệp Thiếu Dương tới Cương Thành. Trên đường nói cho Diệp Thiếu Dương đến lúc đó tận lực bớt nói chuyện, khi nói chuyện phải cẩn thận, cố chủ nghe nói là một kẻ lao thiên môn (làm những nghề mặt trái, không5chính thống) làm giàu, ở Cương Thành là một bá chủ, tốt nhất vẫn là đừng sinh ra mâu thuẫn.



“Kiếm thêm tiền, nhớ kỹ, kiếm tiền là mục đích của chúng ta, mọi thứ còn lại đều không cần phải quản!”



Sau khi đến Cương Thành, lão Quách tùy tiện tìm bãi đỗ xe, đem cái xe nát đỗ lại, sau đó mang theo Diệp Thiếu Dương gọi xe chạy tới một địa chỉ, Diệp Thiếu Dương nơi nhìn lướt qua, là một khu biệt thự nhìn qua rất hoành tráng, lưng tựa núi, cực kỳ khí phái.



Bảo vệ trông coi rất nghiêm, người ngoài không cho vào, lão Quách điện thoại liên hệ cố chủ, gọi điện thoại đến phòng bảo vệ, lúc này mới cho đi.
“Thử đại vận, nếu tìm không thấy, tôi cho ông năm mươi vạn, có thể viết biên nhận làm chứng trước, nếu tìm được, ông để cho tôi chữa bệnh giúp cậu ấy, thế nào?”



Lý lão bản cùng tiểu tử kia nhìn nhau một cái, đều có chút ngẩn ra. Tỷ lệ một phần hai mươi… Cược năm mươi vạn, nếu chỉ là thử vận khí nói, không có ai dám cược như vậy.



Lý lão bản nhìn Diệp Thiếu Dương, chần chờ nói: “Diệp tiên sinh dựa vào cái gì tìm được phòng con tôi.”



Diệp Thiếu Dương không nói lời nào, đứng lên đi đến đối diện, hai bên phòng khách đều có hành lang, Diệp Thiếu Dương coi như không thấy, trực tiếp theo cầu thang xoay tròn lên lầu, ba người bọn Lý lão bản vội vàng đuổi theo.



Lên đến lầu hai, có hai người phụ nữ bộ dáng bảo mẫu nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, sửng sốt một phen, Lý lão bản hướng các cô khoát tay áo, bảo các cô đừng lên tiếng, sau đó hướng Diệp Thiếu Dương nhìn lại.



Diệp Thiếu Dương ở lầu hai dừng lại một chút, trực tiếp lên lầu ba, theo hành lang đi thẳng về phía trước, không chút do dự đi tới trước một căn phòng đóng cửa, hướng Lý lão bản cười cười.



Lý lão bản cũng cười cười, nói: “Diệp tiên sinh lựa chọn gian này?”



Diệp Thiếu Dương nói: “Con ông có bên trong hay không?”



Lý lão bản nói: “Diệp tiên sinh lựa chọn rồi phải không, đáng tiếc lầm rồi, con tôi không ở bên trong.”



Lão Quách ngây ra tại chỗ, vốn thấy Diệp Thiếu Dương định liệu trước, cho rằng hắn sẽ tuyệt không sai, không ngờ thế mà lại chọn sai.



Diệp Thiếu Dương không chút dao động, nói: “Đừng giở trò, con ông nhất định ở bên trong, không tin ông cứ mở cửa.”