Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1785 : Tác Pháp (2)

Ngày đăng: 05:01 30/04/20


Lý lão bản biến sắc, vội vàng chắp tay nói: “Đắc tội, tôi vừa rồi là đang nghĩ, có phải hay không có người nói trước cho cậu vị trí phòng, cho nên Diệp tiên sinh giả thần giả quỷ, còn muốn bắt chẹt cậu một phen… Đúng vậy, con tôi ngay tại trong gian phòng này, không biết Diệp tiên sinh là làm sao nhìn ra?”



Diệp Thiếu Dương nói: “Không nói dối ông, trên người con ông có tà khí rất dày đặc, tôi ở dưới lầu đã có thể mơ hồ cảm giác được, chính là dựa vào cái này một đường tìm tới đây, sao có khả năng có sai.”



Tà khí… Lý lão bản cùng tiểu tử kia sợ hãi cả kinh, nhìn trái nhìn phải, đồng thời rút khụt khịt.



“Các người đương nhiên không cảm giác được, tà khí rất mỏng manh, ngay cả sư huynh tôi cũng không cảm giác được, các người càng không cần phải nói.”



Diệp Thiếu Dương nói xong đẩy ra cửa phòng.



Trong phòng chỉ bật một cái đèn bàn ánh sáng rất mỏng manh, ở giữa bày một cái giường, trên giường đắp chăn dày, phía dưới một người cuộn mình.



Thấy Diệp Thiếu Dương muốn đi vào, Lý lão bản giữ chặt hắn, do dự nói: “Con tôi từ sau khi gặp chuyện, chính là bán hôn mê, gọi nó cũng không đáp, nhưng chỉ cần có người tới gần, nó sẽ lớn tiếng hò hét, giống như rất khó chịu, cho nên tôi cũng không dám để cho người ta hầu hạ, chỉ là cách hai giờ bảo người ta đến xem nó…”



Diệp Thiếu Dương nói: “Cậu ấy tà khí nhập thể, trong cơ thể âm dương nhị khí mất cân bằng, trên thân người sống dương khí tràn đầy, tới gần bên cậu ấy, tự nhiên sẽ dẫn tới không khoẻ.”



Nói xong trực tiếp đi vào.



Quả nhiên, thời điểm cách giường còn có hai mét, người trên giường đột nhiên ngồi dậy, hai tay dùng sức giật tóc mình, kêu lên xé tim xé phổi.



Không đợi Lý lão bản mở miệng, Diệp Thiếu Dương từ trong đai lưng lấy ra một tấm linh phù để trống, tiến lên dán ở trên mặt người nọ, sau đó mới lấy ra bút chu sa, ở trên bùa vẽ vài nét, trước dán bùa lại vẽ bùa, là tối kỵ của đạo sĩ, nhưng đối với Diệp Thiếu Dương mà nói, thật sự chỉ là một bữa ăn nhẹ…




Một chuỗi hành vi này mây trôi nước chảy, nhìn như ảo thuật, vài người ở đây đều trợn mắt há hốc mồm.



Lý phu nhân là hoàn toàn phục rồi, nơm nớp lo sợ nói: “Sư phụ… Có biện pháp nào cứu con tôi không, bao nhiêu tiền cũng được!”



Diệp Thiếu Dương không đáp, hướng người trên giường đánh giá, chỉ thấy cả người bọc một tầng băng gạc, trong đó mơ hồ có thi khí thẩm thấu ra, nhíu mày, đưa tay muốn đi cởi băng gạc, Lý phu nhân lập tức nói: “Sư phụ, trên người con tôi… Rất dọa người, ngài chuẩn bị tâm lý cho tốt.”



Cái này còn cần chuẩn bị trong lòng, mình hình ảnh khủng bố nào chưa từng thấy?



Diệp Thiếu Dương cười cười, đem chăn hoàn toàn vạch ra, đảo qua cao thấp, vị Lý thiếu gia này toàn thân quấn đầy băng gạc, bọc như xác ướp, đại bộ phận băng gạc đều bị vệt nước màu vàng thấm ướt, phát ra một mùi hỗn hợp mùi thối cùng mùi thuốc.



Hỏi mới biết, băng gạc này là bác sĩ bảo quấn, bên trong có thuốc chất kháng sinh loại giảm sốt, nói là dùng băng gạc quấn, có thể duy trì dược tính, ba giờ đổi mới một lần.



Diệp Thiếu Dương bảo lão Quách hỗ trợ, đem Lý thiếu gia đỡ dậy, tìm được đầu băng gạc, bóc ra từng tầng một. Vốn Diệp Thiếu Dương là có chuẩn bị tâm lý, nhìn thấy thân thể Lý thiếu gia, da đầu không khỏi cũng phát tê, không phải khủng bố bao nhiêu, mà là ghê tởm…



Trên làn da Lý thiếu gia từ cổ trở xuống hầu như đầy bọt nước, rậm rạp, người ta nhìn mà nổi da gà khắp người, có loại xúc động nhịn không được muốn đem những bọt nước đó chọc thủng. Có một số bọt nước quả thực đã thối rữa, hướng ra bên ngoài chảy nước mủ màu vàng.



Lý phu nhân nhìn thấy một màn như vậy, khóc ngay lập tức, che miệng cố cứng rắn nói: “Buổi sáng còn chưa có nhiều như vậy, chỉ tới ngực, hiện tại sắp đến cổ rồi…”



Diệp Thiếu Dương chịu đựng mùi thối, lui về phía sau hai bước, lão Quách cũng ghé lên, nhíu mày nói, “Cái này không phải cổ độc.”