Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1922 : Phương Sĩ Từ Phúc (2)

Ngày đăng: 05:03 30/04/20


Đạo Phong nói: “Vương tử hoàng tộc nước Pháp phải không, thật ra cũng là đối thủ không tệ.”



Dương Cung Tử nói: “Nhưng gần đây Thái m sơn nhìn chằm chằm Phong Chi Cốc, thiếu anh, em rất lo lắng sẽ một đường tan tác…”



“Anh chưa nói cần chính mình đi.” Khóe miệng Đạo Phong lộ ra một cái mỉm cười, “Hắn không phải vương tử sao, anh tìm cho hắn tên vương tử làm đối thủ, thú vị bao nhiêu.”



Dương Cung Tử ngẩn ra, nói: “Anh là nói… Nam Cung Ảnh?”



“Không sai, gần đây hắn mới xuất quan, đang tìm người đấu pháp khắp nơi, hắn sẽ cảm thấy hứng thú.”



Diệp Thiếu Dương nghe được ba chữ “Nam Cung Ảnh”, nhịn không được nhìn Nhuế Lãnh Ngọc một cái.



“Có cái gì quan hệ với em!” Nhuế Lãnh Ngọc trừng mắt.



“ọc, không có gì, chính là trêu em mà thôi.”



Đạo Phong hỏi Diệp Thiếu Dương: “Ngươi chừng nào hành động?”



“Ngày mai đi, đã phát hiện chỗ bọn hắn ẩn thận, đương nhiên là hành động càng sớm càng tốt, nhưng ta hiện tại nguyên thần bị thương, ta phải trở về điều tức một phen.”



Dương Cung Tử nghe hắn nói như vậy, lập tức hỏi hắn sau khi nguyên thần xuất khiếu đã gặp được cái gì.



Diệp Thiếu Dương đem tình huống lúc trước nói sơ qua một lần, kể mãi đến đạo sĩ dùng bút phán quan kia.



“Lão đạo sĩ kia… Ừm, hình như thật ra cũng không tính là già, cho ta cảm giác rất quen thuộc, giống như trước kia từng gặp, chuyện sau đó ta là không biết, nhưng hắn đã biểu hiện trâu bò hò hét như vậy, tám phần là có biện pháp thoát vậy, cũng không biết hắn là cái gì, vì sao phải cứu ta.”
“Không có mười phần nắm chắc, nhưng anh hoài nghi là cô ta.”



“Hoài nghi…” Dương Cung Tử hừ lạnh một tiếng, “Chỉ bởi vì anh hoài nghi, liền muốn giết cô ấy sao, nhỡ đâu không phải cô ấy thì sao, Thiếu Dương sẽ đau lòng bao nhiêu.”



“Nhỡ đâu là cô ta thì sao?”



Đạo Phong từ xa xa thu hồi ánh mắt, đặt ở trên mặt Dương Cung Tử, tiết tấu nói chuyện cực kỳ thong thả, “Cô ta có được sự tín nhiệm tuyệt đối của Thiếu Dương, cô ta nếu xuống tay, mười phần nắm chắc tới chín. Cho dù chỉ là hoài nghi, anh cũng không thể để cho Thiếu Dương mạo hiểm như vậy.”



Dương Cung Tử lắc lắc đầu, nói: “Cách nghĩ này của anh không đúng, anh nếu giết Lãnh Ngọc, Thiếu Dương sẽ hận anh cả đời.”



“Chỉ cần hắn sống sót, hận thù hận đi.” Đạo Phong chẳng hề để ý. Từ nhân gian đến Quỷ Vực, hắn luôn luôn đều là bị người ta hiểu lầm, cừu thị, hắn cho tới bây giờ chưa từng để ý, tuy Diệp Thiếu Dương là người hắn để ý nhất, nhưng vì sự an toàn của hắn, tất cả đều không quan trọng.



Dương Cung Tử hừ lạnh một tiếng, nói: “Vậy anh có biết, Lãnh Ngọc đối với Thiếu Dương quan trọng bao nhiêu hay không? Cô ấy nếu chết… Hơn nữa là vì hắn mà chết, lấy tính cách hắn, vô cùng có khả năng không gượng dậy nổi, nhập ma cũng là tốt!”



“Anh biết.” Đạo Phong nói, “Cho nên anh mới chưa động thủ.”



Dương Cung Tử nói: “Nhưng anh vẫn hoài nghi cô ấy, bây giờ anh tính thế nào?”



Nghĩ đến lúc sau đó thái độ của hắn đột nhiên thay đổi, nhất thời khẩn trương hẳn lên, “Đạo Phong, anh sẽ không là muốn gây tê Thiếu Dương, vụng trộm đi giết Lãnh Ngọc chứ, cái này không được!”



Đạo Phong thản nhiên nhìn cô một cái, “Em cũng đã nói như vậy sẽ hủy hoại Thiếu Dương, anh sao có thể chờ chuyện Thanh Minh Giới có một cái kết thúc, lại chậm rãi xử lý đi.”



Đạo Phong nhớ rõ, lần đầu tiên là Thiếu Dương làm phép chiêu hồn, lần thứ hai chính là vừa rồi lúc nguyên thần xuất khiếu, nếu thật là Nhuế Lãnh Ngọc cái gọi là.. Nói rõ cô ta cũng là nắm lấy thời điểm Diệp Thiếu Dương tập trung tinh thần nhất làm phép, không thể chiếu cố bên ngoài, nhằm vào cái này, hắn đã làm an bài, trong khoảng thời gian ngắn là không có gì phải lo lắng.