Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2022 : Chân Tướng Kinh Người (2)

Ngày đăng: 05:04 30/04/20


Tịch Mai kinh hô lên.



Diệp Thiếu Dương nghe thấy lời này, cũng chấn động kinh ngạc, hắn đã sớm cảm thấy phương diện này có chuyện xưa, nhưng không ngờ sẽ là như thế này, dùng lời của một trăm năm sau để hình dung chính là: quá máu chó rồi.



“Không, không có khả năng, ta không tin!”



“Là thật, chính là một lần đó, ba người chúng ta cùng đi công viên du ngoạn, tôi lúc ấy không biết chuyện giữa hai người, còn tưởng chỉ là bạn bè bình thường… Cô còn nhớ rõ chứ, tôi cùng với hắn nhà gần nhau, hôm đó bọn tôi đưa cô về nhà, sau đó hắn lại tiền tôi…”



Tịch Mai nhớ lại, lẩm bẩm: “Đúng rồi. Lúc ấy chúng ta vì tị hiềm, cố ý để các ngươi cùng nhau đưa ta về nhà…”



“Chính là buổi tối hôm đó, trên đường hắn đưa tôi về nhà… Tôi thiếu chút nữa bị hắn khinh bạc Chuyện này tôi lại không tiện mở miệng, liền mãi không nhắc tới. Cho nên khi cô nói cho tôi biết, cô muốn theo hắn bỏ trốn, cô nói hắn yêu cô cỡ nào… Cô biết tôi lúc ấy kinh ngạc bao nhiêu không, hắn ở lúc kết giao với cô, còn ý đồ khinh bạc tôi, loại người này, đáng giá cô giao phó cả đời sao?”



“Cái gì…” Tịch Mai nhìn cô, biểu cảm trên mặt thống khổ đến cực điểm, cắn môi, dùng sức lắc đầu, “Không, ta không tin! A Minh không có khả năng là như vậy!”



“Bây giờ đến một bước này rồi, tôi còn có cái gì cần thiết lừa cô, tôi chỉ cần bảo Diệp tiên sinh giết cô, chẳng phải là xong hết mọi chuyện, tôi cần gì lại nói những cái này với cô, cô xem bộ dáng của



tôi, giống giả vờ sao?” Tịch Mai đương nhiên biết cô không nói dối, kinh ngạc nhìn cô, đột nhiên thất thanh khóc rống lên, khóc lóc khán cả giọng: “Ngươi vì sao không sớm nói cho ta biết, vì sao không sớm nói cho ta biết chứ!”



“Tôi lúc ấy từng ám chỉ cô, phải khảo sát cách làm người của hắn, nhưng cô đã bị tình yêu làm váng đầu óc, cô nói hắn là người cả đời cô yêu nhất, không phải hắn thì không lấy chồng, tôi nếu lúc ấy nói ra chuyện này, cô sẽ tin sao, cho dù cô đi chất vấn hắn, hắn cũng sẽ có lý do giải thích, thậm chí đảo điên trắng đen…”



A Lan thở dài, “Nhưng, tôi bây giờ quả thật rất hối hận… Tôi lúc ấy nghĩ là, nói cho cha cô chuyện này trước, để ông ấy đem cô nhốt lại, sau đó lại chậm rãi đi giải thích với cô, nào dự đoán được cô phản ứng sẽ kịch liệt như vậy, thế mà…” A Lan nói tới đây khóc không thành tiếng.




Thu trưởng trấn nói: “Không có vấn đề, ở trên trần này tôi định đoạt, đến lúc đó định hắn cái tội danh kiểu như thổ phỉ, tội phạm bỏ trốn, không cần bất cứ sự giải thích gì.”



Diệp Thiếu Dương không biết là, ở thời đại rối loạn này, mạng người là không đáng tiền nhất. Hơn nữa lúc ấy cũng không có chế độ hỏi trách gì, trên cơ bản tất cả chuyện lớn việc nhỏ, đều là quan địa phương định đoạt.



Qua thời gian một chén trà nhỏ, tiểu tử dẫn một đám người lặng lẽ mò tới, chừng mấy chục người, thôn trưởng dẫn đầu là lão nhân hơn năm mươi tuổi, nhìn thấy Thu trưởng trấn, cúi đầu khom lưng, kinh sợ.



Thu trưởng trấn bảo lão đem mấy khẩu súng mang đến giao cho mấy người bên mình, bảo bọn họ phân biệt đi bên ngoài ba sân nhà mai phục, đến lúc đó đợi tín hiệu liền nổ súng.



Người còn lại thì lặng lẽ đi qua, đem ba căn nhà đều bao vây.



Sau đó Diệp Thiếu Dương trèo sân một căn nhà bên cạnh, nhảy xuống, từ bên trong mở cửa, bảo Thu trưởng trấn dẫn người xông vào. Lúc này cũng không để ý tới nhiều dân, trực tiếp cầm đuốc lao vào trong phòng, tìm kiếm từng phòng mọi thứ có liên quan tới làm phép.



Sau khi gây ra động tĩnh, Diệp Thiếu Dương nhảy lên tường vây, giám sát hai nhà khác.



Người một nhà cách vách nghe thấy động tĩnh, cũng đốt đèn đi ra, chỉ có một nhà ngoài cùng không có động tĩnh, Diệp Thiếu Dương lặng lẽ mò tới, chỉ thấy trong bóng đêm có một người mở ra cửa phòng đi ra, thoáng cái đã nhảy lên tường vây, muốn đào tẩu.



Cái gọi là có tật giật mình, là như thế này.



Hơn nữa người này còn mặc một cái đạo bào. Không phải hắn thì là ai?