Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2023 : Người Dư Thừa (1)

Ngày đăng: 05:04 30/04/20


Vì an toàn của Tịch Mai, Diệp Thiếu Dương nghiến răng một cái, đánh tới một đạo linh phù, bốc cháy ở không trung, rơi ở trên người đạo sĩ, đập ra không ít đốm lửa.



“Nổ súng!”



Đoàng đoàng đoàng!



Sau một đợt tiếng súng, đạo sĩ này mới từ trên tường vây nhảy xuống, bị bắn thành cái sàng. Hắn tuy biết pháp thuật, nhưng xét cho cùng là con người, bị bắn một trận, lập tức mất mạng.



Diệp Thiếu Dương thấy hắn đã chết, trái lại chưa vội vã đi kiểm tra, mà là chui vào phòng hắn, bắt đầu tra tìm. Kết quả ở trong một căn phòng không có cửa sổ đã tìm được rất nhiều pháp khí, pháp dược, Diệp Thiếu Dương cầm đuốc soi tới, chỗ góc đột nhiên có một bóng người nhảy ra, hai tay chộp Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương theo bản năng lui về phía sau né tránh, bị dọa giật mình, đem cây đuốc giơ lên trước mặt nhìn, nhất thời hít ngược một ngụm khí lạnh: là một thây khô, bị một sợi xích sắt khóa cổ, một đầu kia của xích sắt đóng đinh ở trên tường, thấy khó phát hiện người sống, theo bản năng muốn về giết, đem xích sắt giấy vang kẽo kẹt kẽo kẹt.



Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Diệp Thiếu Dương dùng cây đuốc soi tới, thấy là Thu trưởng trấn, nói: “Nguy hiểm, đừng tới đây!”



Thu trưởng trấn vội vàng đứng lại, sau đó liền phát hiện cái thấy khô này, hai chân nhất thời nhũn



ra, tựa vào trên tường, cả người run như cầy sấy. Diệp Thiếu Dương nói: “Không có gì, đây là thấy khô. Bị trói ở trên tường, không qua được.”



Diệp Thiếu Dương nói xong, rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, từ trong cái miệng há ra của cương thi cắm vào, không cần dùng pháp thuật gì, linh lực của bản thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, giết một cương thi bình thường không phải bàn.



“Ô. ”
Diệp Thiếu Dương đem Huyết Ngư Võng tháo ra, thu lại, Tịch Mai chưa đi, tới bên cạnh A Lan, đi nói lời từ biệt với cô ấy. A Lan cũng là một bộ dáng lưu luyến không rời.



Diệp Thiếu Dương nhìn một màn này, không khỏi lắc đầu, thật sự là xoay xoay vòng vòng lại về tới điểm ban đầu, nói tới, cũng chỉ có bốn chữ: tạo hóa trên người.



Diệp Thiếu Dương vẽ một tấm Dẫn Hồn Phù, vứt ở không trung, Tịch Mai sau khi nói lời từ biệt với A Lan, bám lên, dựa theo trình tự bình thường, Dẫn Hồn Phù nên bay đi, sau đó thiêu đốt, đem quỷ hồn đưa tới âm phủ, nhưng, tẩm Dẫn Hồn Phù này ở không trung bay trong chốc lát, lại bay xuống trên mặt đất.



Diệp Thiếu Dương nhìn Dẫn Hồn Phù bay xuống, ngây ra tại chỗ, tiến lên đem nó nhặt lên, ngẩn cả người.



Dẫn Hồn Phù này, mình sẽ không có một nghìn lần cũng có tám trăm lần, tuyệt đối không thể vẽ sai, nhưng mà. Vì sao chưa bay tới âm phủ, ngược lại rơi xuống?



Diệp Thiếu Dương cầm Dẫn Hồn Phù, kinh ngạc phát ngốc một hồi, lau đi phù văn, đem Tịch Mai lại run lên thả ra.



Tịch Mai cũng là vẻ mặt ngây dại, nhìn Diệp Thiếu Dương, nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện này không quan hệ với mình, mình cũng không có tư cách đi quan tâm, lập tức nói: “Đại pháp sư, tôi vẫn là tự mình đi âm ty đưa tin đi, đại pháp sư yên tâm, tôi ở nhân gian tâm nguyện đã xong, tuyệt không lưu luyến.”



Tác dụng của Dẫn Hồn Phù, là giúp quỷ hồn siêu độ, nói thẳng ra là quỷ hồn một khi đi vào, trên đường không thể rời khỏi linh phụ nữa, chỉ có thể bị linh phù mang theo tới âm ty Thiên Tử điện. Nói trắng ra là pháp sư lo lắng quỷ hồn nửa đường chạy mất, mới dùng linh phù siêu độ, đồng thời nếu quỷ hồn này có oan tình gì linh tinh, cũng có thể ở trên linh phụ viết xuống nhân quả, cho Thôi thiên tử làm tham khảo.



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: “Cô tự mình đi đi.”



Tịch Mai nhún chân nói cái vạn phúc, sau đó cực kỳ lưu luyến nhìn A Lan một cái, hướng xa xa bay đi, còn chưa bay ra khỏi tường vây, bóng người đã nhạt đi biến mất, đã đi âm phủ.