Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2252 : Cả Đời Cúi Đầu Là Thầy Ta (1)

Ngày đăng: 05:07 30/04/20


Trong lòng Ngô Đồng khẽ động, nói: “Vì sao?”



“Bởi vì, hắn không phải loại người cô có thể thích. Hắn quá biết làm màu.”



Ngô Đồng hừ một tiếng nói: “Các cô nương không phải đều thích như vậy sao?”



“Đại bộ phận cô nương đều thích, nhưng tôi biết, cô sẽ không thích.”



“Anh biết tôi thích kiểu nào?”



“Cái này… Không biết, dù sao hẳn là sẽ không thích loại này.” Diệp Thiếu Dương cười cười, “Tuy quen biết không lâu đi, nhưng tôi nhìn ra được, cô là loại muội tử rất có ý tưởng có theo đuổi, gả cho một người như vậy, cô sẽ không vui vẻ.”



“Anh rốt cuộc muốn nói cái gì.”



“Không có gì cả, chỉ là nghĩ đến, cho nên nói.”



Ngô Đồng nói: “Nhưng, tôi sắp phải gả cho hắn rồi.”



Diệp Thiếu Dương giật mình, ngây ngốc nhìn cô, qua một lúc lâu, hỏi: “Khi nào?”



“Chính là sắp tới, hai ba ngày đi.”



“Nhanh như vậy!!”



“Đây là quyết định của công hội, thừa dịp các đại môn phái đều có mặt, lại làm một tiệc rượu long trọng, coi như là để mọi người đều thấy, thế lực pháp thuật công hội lớn bao nhiêu.”



Diệp Thiếu Dương mơ hồ hiểu ra, nhìn cô, nói: “Nhưng mà cô đâu muốn gả.”



“Không muốn gả thì thế nào, tôi từ nhỏ là sư phụ nuôi lớn, truyền thụ công pháp, vậy mới có hôm nay, nếu tôi không lấy, chính là đại nghịch bất đạo, huống chi…”



“Huống chi cái gì?”




“Cứ như vậy, cô dựa theo tôi nói đi làm, nhớ kỹ!” Diệp Thiếu Dương phân phó mãi, sau đó xoay người từ bên kia bụi cây đi xa, Ngô Đồng muốn mở miệng gọi hắn, kết quả Trương Hiểu Hàn đã đến đây. Ngô Đồng sợ hắn phát hiện Diệp Thiếu Dương tồn tại, chủ động đi ra khỏi rừng cây.



“Sư muội, muội ở đây.” Trương Hiểu Hàn thò đầu hướng trong lùm cây nhìn thoáng qua, nói, “Một mình muội ở đây làm gì?”



“Nghĩ một số chuyện.”



Trương Hiểu Hàn nhẹ nhàng cười, nói: “Nghĩ đến chuyện thành hôn sao?”



Ngô Đồng nhìn hắn, nói: “Trương Hiểu Hàn, ngươi là thật tâm thích ta sao?”



Trương Hiểu Hàn ngẩn ra, nói: “Sư muội sao lại nói vậy, đôi ta từ trước tới giờ đã định ra việc hôn nhân, vốn chính là một đôi, sao có thể không thích?”



Ngô Đồng lắc đầu, nói: “Nếu ta không thích ngươi, ngươi còn muốn cưới ta không?”



“Muội…” Trương Hiểu Hàn nhìn cô, đột nhiên cười ha ha, “Muội sao có thể không thích ta?”



Trong lời nói lộ ra một loại tự tin cường đại.



Đúng vậy, người ưu tú như vậy, con cưng của trời, chúa tể tương lai giới pháp thuật, dáng vẻ đường đường, khí độ bất phàm, chỉ cần là cô nương, thì không có lý do không thích hắn, cho nên hắn rất tự tin, ở trong mắt hắn, mình căn bản không có đạo lý không thích hắn…



Ngô Đồng gật gật đầu, nói: “Được, đi chuẩn bị hôn lễ đi.”



Nói xong hướng khách sạn trở về. Trương Hiểu Hàn gắt gao theo ở phía sau.



Trên đường trở về khách sạn, Diệp Thiếu Dương bất tri bất giác đi tới phía dưới một khách sạn, đột nhiên nghĩ đến ban ngày đi qua nơi này, khách sạn này là bị Mao Sơn đệ tử bao.



Trong mấy gian phòng khách của lầu hai còn lộ ra ánh đèn, Diệp Thiếu Dương ngửa đầu nhìn mấy cánh cửa sổ này, trong lòng đột nhiên sinh ra một chút cảm khái. Tuy Phục Minh Tử cùng Vân Xuân Sinh mình đều không quen biết, nhưng nói sao, mình cũng là đệ tử đích truyền của bọn họ, đối với bọn họ, Diệp Thiếu Dương không khỏi cũng có một loại cảm giác người thân.



Ở phía dưới khách sạn lặng im hồi lâu, Diệp Thiếu Dương cất bước rời đi, đi đến một mặt khác của khách sạn, phía sau là một cái dốc đất, phía dưới có một dòng suối nhỏ, một cậu nhóc đứng ở phía trước dòng suối nhỏ, nhìn suối nước ngây người.