Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 259 : Huyết Tứ Hắc Thú

Ngày đăng: 04:42 30/04/20


Dịch giả: Tang Diệp



Diệp Thiếu Dương trừng mắt "Ngô Ngạn Tổ tôi không biết, nhưng Ngô Mạnh Đạt thì giống." 



"Tôi biết cậu ghen ăn tức ở nên sẽ chẳng nói được lời thật lòng đâu." Tiểu Mã hừ một tiếng, ngồi lên giường mở ti vi.



Diệp Thiếu Dương nói: "Cậu không phải có hẹn sao, còn không đi mau?" 



"Còn một tiếng nữa mới tới giờ hẹn, tôi ở đây một chút." 



"Vậy thì tốt, giúp tôi phân chia mấy thứ đồ."



Diệp Thiếu Dương lấy linh phù tối qua lão Quách đưa, đem Vong Xuyên Thủy cùng Sinh Tử Thảo lấy ra, đặt riêng ra trong bát sứ. Tiểu Mã sau khi biết tên hai thứ này lập tức hiếu kỳ bắt đầu xem. Vừa tò mò nhìn bát Vong Xuyên Thủy óng ánh, lại đưa ánh mắt chuyển qua một thứ khác trong chén.



"Đây không phải là tóc à, sao cậu nói là Sinh Tử Thảo?" Tiểu Mã cầm lên một đám “Tóc” đen thật dài, buồn bực nói.



Diệp Thiếu Dương đành phải giải thích: "Cậu nói đúng, phàm là sinh linh chịu ảnh hưởng của thiên đạo, trước khi tiến vào luân hồi đều muốn phải xóa bỏ quỷ khí trong Vong Xuyên Hà, có một chút tóc sẽ sót lại trong nước. Qua nhiều năm tháng hấp thu linh khí, trở thành sinh linh, dạt đến bên bờ sông mà sinh trưởng như rong rêu. Vì Vong Xuyên Hà quan hệ tới sinh tử cho nên được gọi là Sinh Tử Thảo." 



Tiểu Mã không nghĩ tới là chỉ hỏi một câu lại biết thêm được một điển cố thần kỳ như vậy, nghe xong có chút thất thần.



"Vậy cậu muốn lấy Sinh Tử Thảo, còn có Vong Xuyên Thủy để làm gì?" 



"Vong Xuyên Thủy có hiệu quả hóa giải oán khí trong cơ thể quỷ yêu, Sinh Tử Thảo có thể hấp thu linh lực, hóa giải tu vi quỷ yêu." 
Sau đó Diệp Thiếu Dương cùng lão Quách lấy vải đay thô, dựa theo trận thế Cửu Tinh Củng Nguyệt đi qua rừng cây.



Cửu Tinh Củng Nguyệt, tổng cộng có chín vị trí, vải đay thô bố trí mỗi điểm. Diệp Thiếu Dương dùng vải Hồng Lăng cuốn lấy mấy cái cây ở phụ cận, rồi chuyển tới các điểm tiếp...



Đang khi bề bộn thì Tiểu Mã cùng Đằng Vĩnh Thanh cũng tới, mỗi người một tay, đem vải bố một hơi kéo đến cửa rừng cây. Sau đó xé một dải Hồng Lăng dài nhất, kéo qua phía phụ cận, đính trên một cây khô, tạo thành một "Ngõ cụt", chính giữa có 23 m2 đất trống.



"Rốt cục cũng xong rồi." Tiểu Mã nhẹ nhàng thở ra, lấy ra một cái khăn tay, điệu bộ rất giống thái giám lau mồ hôi trên trán.



Diệp Thiếu Dương lúc này mới chú ý tới hắn vẫn mặc âu phục, tỏ vẻ buồn nôn: "Đây mới chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo còn phiền nữa. Quách sư huynh dẫn hai tên này lên xe chuyển [huyết tứ hắc thú] xuống”. Lòng thầm nghĩ mấy tên này tới đúng lúc lắm, đỡ phải động tay.



Lão Quách lập tức dẫn bọn hắn đi ra ngoài, mấy phút đồng hồ sau quay lại, lão Quách mang theo một cái bình không, thảnh thơi đi ở phía trước. Tiểu Mã cùng Đằng Vĩnh Thanh hai người ôm hai cái bình đỏ, cố gắng hết sức đi tới.



Diệp Thiếu Dương bảo bọn hắn đặt cái bình trên đất trống, mở nắp ra, lập tức một mùi hôi phả thẳng vào mặt.



"Vãi, mùi kinh quá!" Tiểu Mã muốn nôn ra tại chỗ, lùi về phía sau mấy bước.



Diệp Thiếu Dương cũng bị hun không chịu được nhưng cố kìm, nhìn ghé qua miệng bình hỏi: "Máu không có vấn đề gì chứ?" 



Lão Quách trả lời "Không có vấn đề. Máu mắt chó đen, máu mũi lợn đen, máu vó lừa, máu mào gà đen. Tỉ lệ ba năm bảy hai, bỏ thêm tám lượng thi du, hai lượng phèn chua, ba tiền Cửu Hương Thảo, một cân nước tiểu đồng tử. Huynh tự mình kiểm tra đó, sai số không quá một tiền." 



(*) Chương này để nguyên từ Hồng Lăng vì nó là lụa đỏ nhưng có điểm khác biệt. Cụ thể cũng không rõ tại sao.