Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2717 : Si Mị Võng Lượng (1)

Ngày đăng: 05:12 30/04/20


“Vậy uống rượu vang đi, lỡ như uống nhiều, cũng sẽ không bị say, tôi đi mua một chai.” Tạ Vũ Tình chủ động đi xuống, tìm siêu thị mua hai chai rượu vang mang lên, rót hai ly, vừa uống vừa tán gầu.



Trò chuyện về lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, tán gẫu những chuyện bọn họ cùng nhau trải qua, Tạ Vũ Tinh càng trò chuyện càng hưng phấn, lôi kéo Diệp Thiếu Dương cùng uống rượu, bất tri bất giác uống hết hai chai rượu vang.



Tạ Vũ Tình tỏ ý mình muốn đi vệ sinh, vào nhà vệ sinh cả buổi trời không thấy đi ra, Diệp Thiếu Dương đẩy cửa đi vào xem, phát hiện cô không hề đi vệ sinh, quần áo cũng chưa cởi, nằm ở nền nhà mà ngủ.



Diệp Thiếu Dương thử đánh thức cô, gọi cả nửa ngày cô cũng chưa tỉnh, đại khái là say rượu rồi, thật ra bản thân Diệp Thiếu Dương cũng có chút lâng lâng, ôm Tạ Vũ Tình đi ra, đặt ở trên giường, cởi áo khoác cho cô, đắp chăn.



Trong suốt quá trình, Tạ Vũ Tình thủy chung đều không tỉnh lại.



Chăm sóc cho cô lên giường xong rồi, Diệp Thiếu Dương đứng ở bên giường, nhìn mặt cô, nhịn không được muốn bước tới hôn cô một cái, thời điểm sắp đặt miệng lên, Tạ Vũ Tình đột nhiên mở miệng, nỉ non: “Thiếu Dương, cậu có thể đi tìm tôi đầu tiên, tôi rất vui...”



Cũng không biết là nói mở, hay là lời nói mơ hồ mang theo chút ý thức.



Diệp Thiếu Dương dừng lại động tác, chăm chú nhìn mặt cô thật lâu, hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm nói: “Đáng tiếc, tôi chỉ có thể nhìn chị như vậy...”



Trong lòng Diệp Thiếu Dương đột nhiên vô hạn sầu não, cuối cùng cũng chỉ là chăm chú nhìn cô một lát, đứng lên rời đi. Đi đến phía sau cửa, đưa tay mở cửa, một chân đã muốn nhắc khỏi không trung, lại không thể hạ xuống: sau khi mở sau ra, hắn không nhìn thấy phòng khách, mà là vô tận hắc ám, từng đôi ánh mắt đang nhìn trộm mình trong bóng đêm.



Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ, tất cả bình thường, nhưng mà chỉ cách một cánh cửa, phòng ngủ cùng phòng khách lại là tựa như hai thế giới.



Hình ảnh ly kỳ trước mắt, làm cho người ta cảm giác giống như là gian phòng ngủ đang bay bổng ở giữa không trung.



Tà thuật, hỗn độn hư không.
Chỉ là bộ mặt so với dơi bình thường thì xấu xí hơn nhiều, bộ dạng giống như quái vật, một đôi mắt nhỏ xanh lè tình nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, phát ra nụ cười quái dị.



“Diệp Thiếu Dương, ngươi chính là Diệp Thiếu Dương! Hai năm nay, người rất nổi bật đó.”



Diệp Thiếu Dương sắc mặt không thay đổi, ánh mắt đảo qua mặt bốn tên này, thử nói: “Si Mị Võng Lượng?”



Si Mị Võng Lượng, ở trong mắt nhân loại, là gọi chung tất cả tà vật, nhưng mà trong giới pháp thuật, lại dùng để chỉ bốn sinh linh, bốn loại tà ác sinh linh tồn tại từ thời kì thượng cổ, tà vật nhìn không thấy đầu đuôi kia, chính là Si, có đôi khi sẽ xuất hiện ở nhân gian, dân gian có rất nhiều lời đồn về hắn, có vài địa phương gọi là “vụ tử”, hình dung thân thể hắn giống như sương mù, nhìn không thấy đầu và chân.



Nó không sát sinh, cũng không can thiệp cuộc sống nhân loại, bởi vậy, dân gian luôn xem hắn là một loại sinh linh giống như quỷ sai, trên thực tế hắn là người thủ hộ địa ngục, mỗi lần xuất hiện ở nhân gian, đều là tới bắt sinh linh vượt ngục trốn khỏi địa ngục (không gian địa ngục cũng không ổn định, giam giữ sinh linh cũng nhiều, mỗi lần không gian phát sinh chấn động, luôn luôn một hai sinh linh vừa vặn ở tại giữa khe hở, có cơ hội đào tẩu).



Mỗi khi đến lúc này, Si liền phụ trách đến nhân gian tróc nã bọn nó, nhưng chỉ tróc không nã, giống như Chung Quỳ, trực tiếp ăn luôn kẻ đang lẩn trốn, bổ sung tu vi, cái này coi như là một loại phần thưởng cho những ngày vất vả cần cù công tác.



Thứ kia hình dáng giống động vật khuyên khoa thành tinh, gọi là Võng, là sơn tiêu thành tinh, giống như Si, cũng là một trong những người thủ hộ địa ngục, phụ trách công tác là tuần tra Chiểu Trạch đại địa ngục, bởi vì thần thức sâu sắc, lực cảm giác cực kỳ cường đại, trong địa ngục nếu có chút gió thổi cỏ lay gì, đều có thể lập tức nhận thấy được, phòng bị cho những chuyện chưa xảy ra.



Còn cương thi kia, là Lượng, truyền thuyết là Huyết cương vương của Minh Hà, trấn thủ đoạn Minh Hà trải qua địa ngục nhưng không có thần trí gì, mà Mị, chính là con dơi sinh trưởng ở hắn trong thân thể, nghiêm khắc mà nói, là một ký sinh trùng trên người hắn, giữa hai người làquan hệ cộng sinh, Mị tựa như đầu óc, chỉ huy Lượng hành động, thân thể Lượng không ngừng sinh ra thi thủy, đối với sinh linh khác mà nói là kịch độc, đối với Mị mà nói, lại là chất bổ dưỡng cực tốt.



Si Mị Võng Lượng lần lượt chiếm quỷ, yêu, cương thi cùng tà linh tử loại sinh linh.



Cái này thật ra là một sự trùng hợp.



Bọn họ đều là sinh linh thượng cổ, theo truyền thuyết, lúc ấy bọn họ đều còn là dị thú, trong cuộc chiến thượng cổ đứng về phía Xi Vưu, sau khi Cửu Lê chiến bại, trận doanh bị tan rã.