Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2718 : Si Mị Võng Lượng (2)

Ngày đăng: 05:12 30/04/20


Bốn tên này vì tránh né Hiên Viên thánh để đuổi giết, cùng nhau đào tẩu, trốn vào địa ngục trong Minh Hà, kết bạn với nhau, hành hung làm ác, thành Minh Hà nhất bá, bởi vì bọn họ bốn người kết bạn, trường kỳ làm cùng làm chuyện xấu, chiến thuật phối hợp ăn ý, phát huy tinh thông của mỗi người người đến mức tận cùng, những tà vật trong Minh Hà chỉ biết làm một mình và làm việc khinh xuất còn lâu mới với tới được.



Lúc ấy, Minh hà lão tổ đang tu luyện hội nguyên thần thông thứ chín, ẩn núp ở đáy nước Minh hà, A Tu La vương cùng Đế Thích Thiên đánh mãi không ngừng, cũng không hơi sức đánh theo bọn họ, bốn tên này tuy hung tàn, nhưng là mười phần thông minh, cũng không động tới tam đại đầu sỏ này, bởi vậy luôn luôn tường an vô sự.



Sau đó Địa Tạng Bồ Tát dẫn dắt một đám đệ tử Phật quốc chinh phạt Minh hà, lúc đó Minh hà, cũng là cát cứ một phương như Thái m sơn, chỉ là tam đại đầu sỏ luôn luôn bất hòa, mỗi ngày đánh tới đánh lui, rất không đoàn kết, cuối cùng để cho Địa Tàng Bồ Tát chinh phục, A Tu La vương cùng Đế Thích Thiên đều trở thành Phật quốc hộ pháp, Minh hà lão tổ vẫn ngủ say đến nay (hắn còn ở Minh hà hay không, hoặc là còn sống hay không, đến nay không có định luận).



Lúc ấy, Địa Tạng Bồ Tát thuận tay cũng hợp nhất Si Mị Võng Lượng bốn vị này, bởi vì Phật tử thiện tâm, lại thấy bọn hắn có chút bản lĩnh, bởi vậy không có diệt bọn hắn, chỉ để lạc ấn trong thần thức bọn họ, tước đi một ít hung hăn của bọn họ, sau đó đưa đến bên trong địa ngục, cho bọn họ lấy ác chế ác, từ nay về sau trường kỳ ở trong địa ngục.



Diệp Thiếu Dương cho tới bây giờ chưa từng gặp bọn họ, nhưng từng nghe nói về sự tích cùng truyền thuyết của bọn họ.



Bọn họ từng là dị thú, thực lực rất mạnh, sau này bị tước đi, tuy không có lợi hại như trước kia, nhưng tuyệt đối không thể coi khinh, nhất là bốn người hợp thể, trình độ của bọn họ trong chiến đấu, đều vượt xa so với thực lực của từng người.



“Khà khà, bốn huynh đệ ta, đã lâu không cùng nhau đi bắt người, không ngờ lần này lại là đến nhân gian, đối phó một pháp sử nhân loại... Khà khà, Diệp Thiếu Dương, người phải xuất ra thực lực, đừng làm cho các huynh đệ ta thất vọng a.” Kẻ hình thái như con dơi cười líu lo, thái độ kiêu ngạo, cảm giác căn bản không xem Diệp Thiếu Dương ra gì



Diệp Thiếu Dương nhìn bọn họ, chất vấn: “Là Sở Giang vương phái các ngươi đến?



“Sở giang vương trên danh nghĩa là thượng cấp của bọn ta, nhưng cũng không thể phái bốn huynh đệ ta xuất mã, cũng không sợ nói cho ngươi biết, bọn ta là nhận lệnh của Địa Tạng Bồ Tát, đặc biệt đến bắt ngươi.”



“Địa Tạng Bồ Tát, bắt ta?” Diệp Thiếu Dương khiếp sợ.



“Bắt người, muốn sơn hải ấn của ngươi.”




Có thể nhận ra, môn phái này rất giàu có.



Trước đại môn, có vài người bộ dáng pháp sư đang đứng, xa xa nhìn thấy bọn họ đi lên, ánh mắt đều dừng ở trên mặt Đạo Phong, ánh mắt nhìn không chớp.



Đạo Phong khẽ nhíu mày, Lão Quách nhìn thấy, nói với hắn: “Mấy người này đều là các lão đại môn phái địa phương, nghe nói người sắp tới, đều thực kích động, muốn được gặp mặt ngươi.”



“Ta đến không phải để gặp người.”



“Ta biết, nhưng mà họ đều xem như ta bằng hữu, ngươi nể mặt ta đi, không thể làm cho bọn họ mất vui, còn nữa, muốn cứu bọn Thiếu Dương ra, khẳng định cần bọn họ hỗ trợ, bọn họ thực lực không ổn, nhưng mà nhiều người, lại là dân bản xứ, nghe ngóng được nhiều a...”



Đạo Phong liếc mắt nhìn hắn một cái, đi về phía chùa miếu.



“Ngài chính là... Đạo Phong!!” Lão Thu dẫn đầu nghênh đón, run run nhìn Đạo Phong, thần sắc mười phần kích động, so với lúc trước nhìn thấy Diệp Thiếu Dương còn kích động hơn, dù sao Diệp Thiếu Dương tài giỏi mấy, cũng là pháp sư nhân gian, Đạo Phong lại là người luôn sống ở trong



ấy đại môn phái đều phải cùng hắn phân rõ giới hạn, nhưng mà đối với đa số pháp sư Cơ sở trong giới pháp thuật mà nói, hắn chính là truyền thuyết.



“Ta, ta là...”



“Hắn tên là Lão Thu, đây là Lão Trương.” Lão Quách nhanh chóng giới thiệu, Đạo Phong nhìn cũng không nhìn bọn hắn một cái, trực tiếp từ đại môn đi vào.