Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 313 : Tiệm thuốc đông y quỷ dị (3)

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


“Nhà vệ sinh ở bên trái lối nhỏ, bên cạnh còn có

một phòng tạp vụ không lớn lắm, bên trong có một chiếc giường hình như

là nơi mà tên Lão quỷ đó ngủ. Đúng rồi, quỷ thi có ngủ không?”



”Không ngủ, đừng nói đến những điều không cần thiết nữa. Phòng vệ sinh và phòng tạp vụ rộng cỡ bao nhiêu?”



Tiểu Mã nghĩ ngợi một lúc “Hai cái phòng đó cũng to cỡ bình thường, hình như là ba mươi mét vuông đó”



Diệp Thiếu Dương dựa theo diện tích của tiểu lâu trước đó, suy tính một

lúc rồi lắc đầu “Nếu như vậy thì có thể là không có phòng ngăn cách.

Nhưng quỷ khí đậm như vậy...Lầu một lại không có nguồn quỷ khí, vô lý

thật”



Tiểu Mã phỏng đoán “ Có phải là ở lầu 2 không?”



Diệp Thiếu Dương lắc đầu “Qủy khí cũng giống với tất cả các loại khí

khác, chỉ hội tụ về phía trước, không có trường hợp khác. Hơn nữa sau

khi tôi vào thì cũng có cảm nhận được một chút gì đó đặc biệt, nơi gần

cầu thang quỷ khí rất mỏng. Trên lầu có lẽ giống như Tiểu Oánh nói là

nơi thỉnh tiểu quỷ cho các phú gia. Vì vậy...chỉ có một loại khả năng

chính là quỷ khí đến từ dưới lòng đất, có một tầng hầm dưới tiểu lâu

này!”



Nghĩ một hồi xong nói “Tối nay ta lại đến đây tiếp, kiểm tra tỉ mỉ một lần nữa”



Hai người lái xe trở lại biệt thự, Diệp Thiếu Dương dùng chìa khóa của

mình để mở cửa, lập tức nghe thấy tiếng nhạc cùng tiếng hát từ trên lầu

vọng xuống.



”Hình như đang luyện hát, đừng làm phiền cô ấy” Diệp Thiếu Dương thấp giọng nói, nhẹ nhàng lôi Tiểu Mã vào phòng khách ngồi xuống ghế sofa.



Tiểu Mã gối đầu lên hai tay, dựa lưng vào ghế sofa, nhắm hai mắt lại

mãn nguyện lắng nghe giọng hát, nói những lời ngọt ngào “Ở nhà Vũ Vũ,

nghe Vũ Vũ hát như thế này...thật giống như đang nằm mơ vậy”



”Bớt phí lời lại đi, nghe thôi là được rồi” Diệp Thiếu Dương cũng bị


”Ba mươi phút trước lão Hồ Uy đi vào tiệm thuốc, sau đó không lâu thì một người đàn ông trung niên chạy Land Rover lái đến dừng ở đầu phố đi

bộ bước vào tiệm. Có lẽ là ông ta có hẹn với lão Hồ Uy, hai người họ cho tới bây giờ vẫn chưa thấy ra. Có cần tôi phái người vào không?”



Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, “Không cần, cô cứ thủ ở đó đi. Nếu như Hồ Uy có xuất hiện, tốt nhất là phái người đi theo xem thử hắn đi đến

những nơi nào là được”



Tạ Vũ Tình đáp một tiếng rồi tắt điện thoại.



Trở về nhà, Diệp Thiếu Dương suy nghĩ kế hoạch chi tiết, sau đó từ

trong ba lô lấy ra vài món nguyên liệu bắt đầu điều chế pháp dược. Hoàn

thành xong thì thời gian cũng đã trôi đi rất nhanh, Diệp Thiếu Dương kêu hai người Trang Vũ Ninh và Tiểu Mã ra ngoài mua mốt ít đồ ăn chín, màn

thầu và ít rượu. Trang Vũ Ninh lái xe đến đường Nam Cốc, điện thoại hỏi

rõ ràng vị trí của Tạ Vũ Tình rồi lái xe qua đó.



Phía bên kia bức tường là một tòa nhà đang xây dựng, Tạ Vũ Tình đang ở trong một gian phòng chưa hoàn thành xong, đứng dựa vào vị trí lang

cang có một kính viễn vọng thẳng đứng. Sau khi vào phòng, Diệp Thiếu

Dương hiếu kỳ đứng trước kính viễn vọng, bước đến và bắt đầu quan sát.



Vốn dĩ trên cao tầm nhìn trống trải, lại thêm sự giúp đỡ của kính

viễn vọng, có thể xem được toàn diện các mặt trước sau của tiệm thuốc.



Diệp Thiếu Dương nhìn một hồi, hỏi Tạ Vũ Tình, “Có nhiều người vào tiệm thuốc không?”



”Căn bản thì không có mấy người, ngoại trừ Hồ Uy và cái tên có bộ

dạng nhà giàu kia thì chỉ có hai ba khách hàng vào thôi, sau khi bốc

thuốc thì ngay lập tức đi rồi” Tạ Vũ Tình lại tiếp tục ghé vào lang cang quan sát tình hình.



Diệp Thiếu Dương bước đến hỏi, “Tại sao lại chỉ có mỗi mình cô?”



Tạ Vũ Tình lập tức lấy ra bộ đàm điều nhân lực theo sau điều tra hướng đi của hắn.



”Tên mập này có lẽ là tới tìm Hồ Uy để thỉnh tiểu quỷ, cái thứ đựng

trong túi kia tám phần là Cổ Mạn Đồng” Diệp Thiếu Dương đoán.