Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 314 : Tầng hầm đáng sợ (1)

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


“Không liên quan gì đến chúng ta cả” Tiểu Mã tiếp tục gặm móng heo.



”Sao lại không liên quan. Giữa đường lão Hồ Uy không xuất hiện, nếu

như bên trong túi kia quả thật là Cổ Mạn Đồng thì chứng tỏ trong tiệm

thuốc này có một nhà kho chứa và chế tạo ra chúng. Chúng ta phải tìm

cách để tìm ra nơi ấy.”



Diệp Thiếu Dương di chuyển ống nhòm đối diện vào lầu hai thì thấy cửa đã đóng, vội vàng hỏi: “Lão già ở quầy trước đó không đi đâu rồi chứ?”



”Không có ai đi ra, lại có người đóng cửa từ bên trong, tám phần

chính là ông lão mà cậu nói.” Tạ Vũ Tình nói “Lão đó... không phải là

cương thi sao, nếu như ông ta cứ ở trong đó thì cậu tính làm gì đây?”



Diệp Thiếu Dương nói “Lão ta ra hay không ra thì cũng không ảnh hưởng đến hành động của tôi”



”Tại sao?” Tạ Vũ Tình thắc mắc “Nhưng mà ông ta là cương thi a”



”Chính là cương thi nên mới không ảnh hưởng” Diệp Thiếu Dương móc

điện thoại ra xem đồng hồ, nói “Tiếp tục đợi thêm ba mươi phút nữa để

chắc chắn là tên Hồ Uy không về, tôi sẽ sang đó xem thử”



Ở tiểu lâu quan sát thêm ba mươi phút nhưng bên trong tiệm thuốc

không phát hiện được một chút động tĩnh nào. Trong lúc đó Kỳ Thần đi tới chào hỏi Diệp Thiếu Dương rất nhiệt tình.



”Cậu ấy là trợ thủ đắc lực của tôi, vì thế nên tôi dắt cậu ấy tới đây để có thêm tiếp ứng” Tạ Vũ Tình giải thích.



”Yên tâm, tôi không hiểu nhầm đâu” Diệp Thiếu Dương đá đá lông mày không rõ tốt xấu nhìn sang Tạ Vũ Tình.



”Tư tưởng bẩn thỉu!” Tạ Vũ Tình trừng mắt.



Lại đợi thêm một chút, Diệp Thiếu Dương thấy thời cơ cũng sắp đến

rồi, lúc này mới kéo bọn Tiểu Mã và Trang Vũ Ninh đi xuống. Trước khi đi dặn dò Tạ Vũ Tình một khi thấy có người đến gần tiểu lâu thì phải điện

thoại ngay lập tức.



”Ê, cậu cẩn thận một chút đó!” Tạ Vũ Tình đi theo đến cửa, nhìn Diệp Thiếu Dương nói.


Dưới sự thưởng phạt song hành của Diệp Thiếu Dương, Tiểu Mã chỉ đành

có thể ra ngoài, hai tay nắm lấy dâu câu hồn leo lên trên, Diệp Thiếu

Dương ở phía dưới nâng hắn.



Tốt xấu gì thì cũng đã bò lên được phía trên, Tiểu Mã nhìn cái lưới

sắt, đem một đầu của dây câu hồn đi qua hàng rào,rồi lại từ từ nhét thêm chút nữa vào bên trong, nắm lấy một đầu khác, từng chút một lùi về phía cửa sổ. Cuối đầu than vãn nhìn xuống Diệp Thiếu Dương phía dưới.



”Nhanh, nhanh, đừng có bần thần nữa, đây là bùn đất, sẽ không có

chuyện gì đâu!” Xem náo nhiệt không sợ phiền phức, Diệp Thiếu Dương liên tục phát ra tiếng thúc giục.



”Tôi, tôi muốn năm nghìn”



”Mẹ kiếp, chút xíu việc mà cũng năm nghìn, cậu xuống đi để tôi lên” Diệp Thiếu Dương giả bộ săn tay áo.



Tiểu Mã ngây người, không ngờ Diệp Thiếu Dương lại nghĩ đến chiêu thức ấy, ngập ngừng nói “ Vậy cái đó, ba nghìn...”



”Ba nghìn, được, nhảy xuống đi”



Tiểu Mã nghiến răng, đôi tay nắm chặt một đầu dây câu hồn nhảy xuống.



Thông gió ở trên cao ba bốn mét, dây câu hồn lại không dài đến vậy,

trên không trung bỗng nghe răng rắc một tiếng, dây câu hồn rơi xuống vài cm, Tiểu Mã theo quán tính hai tay từ trên dây câu hồn bị thả ra té

xuống mặt đất.Nhưng cũng vì được dây câu hồn giảm bớt quán tính nên cũng không bị thương, chỉ là hai tay do bị ma sát nên hơi đau.



”Còn một chút xíu nữa thôi, cậu lên lại đi, cố gắng a!” Diệp Thiếu Dương vỗ vô lên vai “Tin vào chính mình, cậu làm được thôi”



Tiểu Mã lườm hắn một cái “Đừng có lừa phỉnh tôi nữa, tôi lên là được

rồi” Dưới sự giúp sức của Diệp Thiếu Dương, lại một lần nữa leo lên, ngó đầu vào thông gió xem xét. Qủa nhiên hai cây đinh tán đã bị rơi đi một

cây. Chỉ còn một cây, thế là lại kéo dây câu hồn lên.



Diệp Thiếu Dương dự cảm lần này sẽ không xảy ra vấn đề gì, vì vậy bắt chuyện với Trang Vũ Ninh lùi về sau vài bước, nói “Cẩn thận ngộ

thương“.