Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 359 : Khai nhãn tiểu quỷ

Ngày đăng: 04:44 30/04/20


*:Hoàng phiếu giấy: là tờ giấy màu trắng dùng để rãi cho người chết..



“Không vội, Tiểu quỷ còn chưa có bỏ vào.”



Hồ Uy nói xong, từ trong tay áo lấy ta ​một ​cái tháp hình tam giác, đặt lên bàn.



Diệp Thiếu Dương hai người chăm chú nhìn lại, tiểu tháp này được làm bằng thủy tinh, bên trong có chứa ​một ​nữ hài nhỏ bằng nắm tay, tóc biện thành như sừng dê, mặc yếm hồng, đôi mắt màu lam, bộ dạng rất là đáng yêu, không có nhiễm ​một ​tia tà khí, điềm đạm đáng yêu nhìn Mã Thừa.



“Đây là ….



tiểu quỷ?”



Mã Thừa giật mình trưng lớn đôi mắt, cũng không phải là ngụy trang, hắn thật sự cảm thấy giật mình.



Mã Thừa gật gật đầu “Ta hiện tại đem nó đưa vào Cổ mạn đồng, để cho Mã công tử nhìn xem.”



Nói xong, từ trong túi xách lấy ra cái chai nhỏ bằng đồng, chỉ mới vừa mở ra, liền có một mùi máu tươi gay mũi bay ra, Diệp Thiếu Dương gãi gãi mũi “Máu chó đen?”



“Trộn pháp dược đặc thù cùng máu chó đen, cái này gọi là đuổi hồn cao, có thể làm cho tiểu quỷ không thể né tránh.”



Hồ Uy từ dưới Cổ mạn đồng, lót ​một ​tấm *hoàng phiếu giấy, tràn ra khỏi cạnh bàn, sau đó cầm cái chai kia, lấy ​một ​ít thuốc mỡ ra, bôi trên hoàng phiếu giấy thành ​một ​đường cong màu đỏ.



Ngón tay hắn lướt như bay, thập phần chuyên chú mà vẽ, Diệp Thiếu Dương cũng là lần đầu tiên thấy người phi triển dưỡng quỷ thuật, cảm thấy rất mới lạ, cùng Mã Thừa nghiêm túc ở bên cạnh xem.



Mấy phút sau, Hồ Uy hít ​một ​hơi, thẳng eo nói “Xong.”



Trên hoàng phiếu giấy, là ​một ​cái đồ án phức tạp giống như là mê cung, Diệp Thiếu Dương chưa có gặp qua bao giờ, nghiêm túc nghiên cứu một lát, thì phát hiện đây là ​một ​trận pháp nhỏ dùng để đuổi quỷ.
Hồ Uy từ trong bao lấy ra ​một ​khối vải đỏ, đặt trên Cổ mạn đồng, cũng bao vào tiểu quỷ, khép kín lại, sau đó dùng tay dọc theo vạt áo vải đỏ không ngừng nhéo lên trên, nhắm mắt lại, không ngừng niệm chú ngữ, đột nhiên mở hai mắt, đem vải đỏ lấy ra, thở ra một ​hơi dài “Đại công cáo thành!”



Mã Thừa mỉm cười, gật gật đầu “Hồ tiên sinh vất vả.”



“Mã công tử đừng khách khí, bây giờ có thể vẽ rồng điểm mắt rồi.”



Hồ Uy cầm tới bút chu sa, đưa đến trong tay của Mã Thừa.



Mã Thừa có chút do dự.



Hồ Uy còn tưởng hắn không biết làm thế nào, thì giảng giải “Đây chỉ là một nghi thức nhận củ, điểm bút đôi mắt dạng gì cũng không ảnh hưởng đến thân thế nó, Mã công tử cứ điểm tuỳ tiện xuống là được.”



Mã Thừa thấy Diệp Thiếu Dương không có tỏ vẻ phản đối, đành cầm bút chu sa, hướng về hai hốc mắt của Cổ mạn đồng, từng bên điểm ​một ​chút.



Hai tròng mắt của Cổ mạn đồng lập tức hiện lên ​một ​đạo linh quang, thời gian sau mới biến mất.



Hồ Uy cười “Mã công tử thế là xong, ngươi cầm về cung phụng nó một ​lần: hai nén hương, ba chén nước, hai chỉ hương nến, nhất định phải mình cung cấp nuôi dưỡng, thành tâm tắc linh, mấy thứ này cùng lư hương, ta tí nữa đưa cho công tử ​một ​ít, nếu không còn có thể điện thoại cho ta.



Tiểu quỷ này hiện tại bị thương, đại khái 7 ngày nữa là có thể khôi phục.”



Mã Thừa gật gật đầu.



Hồ Uy còn nói thêm “Hương nến cùng mấy thứ linh tinh, chỉ là phụ trợ tu luyện, công tử mỗi ngày dùng đồ ăn cung cấp nuôi dưỡng nó, ngày tốt nhất hai lần, nó hấp thu chính là tinh khí của đồ ăn, không phải ăn thật sự.



Cho nên buổi sáng công tử cho nó ​một phần, tối đổi lại phần khác.”