Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 360 : Biệt thự kinh hồn

Ngày đăng: 04:44 30/04/20


Mã Thừa tò mò hỏi “Đồ ăn gì đây?”



“Cái gì cũng được, cơm, bánh bao, bánh quẩy sữa bò, mỗi lần một loại, nó thích ăn cái gì, công tử sau này sẽ biết.”



“Ách ….



tiểu quỷ mà cũng có khẩu vị?”



Mã Thừa cảm thấy không thể tưởng tượng được.



Hồ Uy nói “Quỷ cùng người cũng giống nhau, có tính cách bất đồng, nên khẩu vị cũng bất đồng rồi.”



“Không phải ngươi nói, nó không phải ăn thật sự sao, ta như thế nào biết được khẩu vị của nó?”



Mã Thừa vẫn khó hiểu hỏi.



Hồ Uy thần bí cười cười “Chờ sau khi nó thông linh, nó tự nhiên nói cho công tử.”



Mã Thừa bất đắc dĩ nhún vai,”



Nguyên lai dưỡng tiểu quỷ còn có nhiều học vấn như vậy.”



Cố ý nhìn thoáng qua Cổ mạn đồng “Tiểu quỷ này có thể làm người kia thích ta?”



Hồ Uy lắc lắc đầu “Thẳng thắn mà nói, tiểu quỷ cũng như là hộ thân chú, một khi thông linh, có thể làm bảo tiêu tốt hơn là 10 cảnh vệ bình thương, nhưng để cho người khác thích công tử …..



cái này còn phụ thuộc vào đối phương, không riêng gì một bên công tử…..”



Mã Thừa nghe thế “Ngươi cứ nói thẳng, cần bao nhiêu tiền?”



Hồ Uy cười ha ha “Mã công tử, chuyện này để sau rồi nói, tí nữa có ​một ​cuộc gặp tại phòng khách, tham gia đều là những người đã mua Cổ mạn đồng, sẽ giao lưu chia sẽ kinh nghiệm nuôi tiểu quỷ, công tử có muốn hay không nghe ​một ​chút?”
Kiều lệ na cũng là người ở bên ngoài, nhưng có ​một ​bạn trai giàu có, ở Thạch thành mua cho ​một ​cái biệt thự, hai người ở bên nhau.



Sau đó hắn lại đi ra nước ngoài, nên chỉ có mình Kiều lệ na ở cùng với ​một ​bảo mẫu.



Trang Vũ Ninh lái xe đến dưới nhà Kiều lệ na, gõ cửa ​một ​lúc không thấy ai ra mở cửa, thấy cửa chỉ khép hờ, liền đẩy cửa đi vào.



“Lệ na, có ở nhà không?”



Trang Vũ Ninh kêu mấy lần nhưng không có ai lên tiếng, vì thế mở điện thoại gọi nàng ấy, thì nghe bên trong ​một ​căn phòng vang lên tiếng di động, Trang Vũ Ninh do dự một chút, rồi cũng đi vào.



Phòng khách, cửa sổ lớn đã bị bức màn che lại, trong phòng tối tăm, Trang Vũ Ninh đi vào, cảm giác được ​một ​âm thanh âm lãnh, trong lòng hiện lên ​một ​cảm giác khẩn trương, “Lệ na?”



Trang Vũ Ninh một bên kêu tên nàng, một bên đi vòng bên trong.



Đột nhiên như có cảm giác thứ 6, cảm thấy như có người nhìn trộm sau lưng mình, quay đầu lại nhìn thì thấy một nữ nhân mặc ​một ​cái áo choàng dài đang đứng ở phía sau, thiết chút nữa là hét lên.



Nhìn kỹ, thì ra là bảo mẫu dì Mai của nhà Kiều lệ na, làm ở đây đã lâu.



Trang Vũ Ninh cùng nàng cũng quen thuộc, dì Mai ngày thường rất nhiệt tình, nhìn thấy nàng đều chào hỏi, nói chuyện một ​hồi, nhưng hôm nay rất khác thường, cũng không thấy nàng nói gì, chỉ đứng ôm cây chổi lau nhà, đứng ở đó không có nhúc nhích.



“dì Mai, người làm ta sợ muốn chết!”



Trang Vũ Ninh vỗ ngực, thấy dì Mai cũng không có phản ứng gì, có chút kinh ngạc, đi lên nhìn thoáng qua, sắc mặt của nàng trắng bệch, biểu tình dại ra, hai con mắt cứ nhìn mặt đất, làm như không có thấy nàng vậy.



“Dì Mai, ngươi làm sao vật, bị bệnh à? Uy…..”



Dì Mai lúc này mới ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt nhìn nàng, âm thanh suy yếu vô lực nói “Ta có chút không thoải mái, cũng không biết bị sao…..”



“Đợi lát nữa đi xuống, ta mang người đi khám bác sĩ, ta đi tìm lệ na trước đã, nàng ở trên lầu sao?”