Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 453 : Huyết ô trì

Ngày đăng: 04:45 30/04/20


“Ngươi cũng thích Vũ Vũ sao?”



Tiểu Mã thích thú hỏi Diệp Tiểu Manh.



“Rất thích, ta còn gia nhập vào Fan của cô ấy nữa cơ, có gì đáng ngạc nhiên.”



“Hắc hắc, có cơ hội ta sẽ giới thiệu cô ấy cho ngươi làm quen.”



Diệp Tiểu Manh nghĩ Tiểu Mã nói xàm, chẳng muốn nhiều lời với hắn, nói: “Đừng chậm trễ thời gian, mau đem con giun ra cùng nghiên cứu.”



Diệp Thiếu Dương xốc lại tinh thần, lấy chén đặt lên trên tủ phía đầu giường, sau đó tháo bỏ lớp vải đỏ, hai con giun ở trong đáy chén, đang ngóc nửa thân mình lên, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm ba người, không ngừng quan sát.



Từ trong ánh mắt của bọn chúng, Diệp Thiếu Dương thấy được vẻ tà ác lẫn sợ hãi.



Diệp Thiếu Dương nhanh tay, bóp chặt đầu con giun, nhấc lên, tay kia nắm lấy đuôi, không cho nó vặn vẹo, để dưới ánh đèn bắt đầu đánh giá.



So với những con giun bình thường, con giun này đầu rất lớn, cả người mọc đầy lông tơ, trên lưng là màu đen, nhưng dưới thân lại đỏ như máu, sống lưng màu trắng.



“Quá khủng bố,”



Tiểu Mã thở dài, “Thật không ngờ, trên đời lại có một sinh vật kỳ quái như vậy......Con giun mắt người”



“Có khả năng nó không phải là vật ở nhân gian.”



Diệp Thiếu Dương nói, đem con giun thả lại vào chén, hai con giun lập tức vặn vẹo, như muốn bò ra.



Nhưng cái bát vừa to lại vừa trơn bóng, con giun này nhìn qua thì khủng bố, nhưng chẳng có chút kỹ năng gì đặc biệt, nên không thể bò lên được, đành phải từ bỏ, nằm im dưới đáy chén, nửa thân cong lên, mở miệng nhe nanh, nhìn chằm chằm vào Diệp Thiếu Dương thị uy.



Diệp Thiếu Dương không thèm để ý, lấy ra một tấm phù màu vàng mà Diệp Tiểu Manh đã đưa, vẽ lên đó Thiên hỏa phù, tuy rằng hoàng phù có uy lực nhỏ, nhưng dùng để đối phó với hai con giun này, thì không thành vấn đề.



Diệp Thiếu Dương một tay cầm hoàng phù hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng, một tay nhanh chóng cho miếng thịt vào, sau đó mới đem hoàng phù ném vào chén, dùng hai tấm bùa dán kín miệng bắt.




Diệp Thiếu Dương không nói, bởi vì trong đầu hắn lúc này mọi thứ vẫn đang rất mông lung, chưa tìm được cách nào chu toàn.



Thương lượng hồi lâu, thấy cũng không còn sớm, Diệp Thiếu Dương cùng Tiểu Mã cáo từ, không quên đem theo cái chén.



Sau khi rời khỏi nhà Diệp Tiểu Manh, Diệp Thiếu Dương lẳng lặng đi đến rừng cây nhỏ gần đó, lấy hùng hoàng cùng hồng tiêu bỏ vào trong chén, sau đó dùng lửa bình thường, thiêu rụi tất cả.



Máu trong bát có chứa ô khí của Huyết Ô Trì, cùng oán khí của con giun sau khi chết vẫn chưa tan hết, nhất thiết phải thiêu cho sạch sẽ.



Trên đường về nhà, Tiểu Mã hỏi: “Diệp tử, ta đã nghe rất nhiều chuyện quỷ ma trong nhân gian, nhưng chưa nghe cái tên "Huyết Ô Trì" này bao giờ’, đó rốt cuộc là nơi nào?”



“Theo truyền thuyết dân gian, phụ nữ phá thai, sinh non hoặc ở cữ chưa đủ hai mươi ngày đã nấu nướng làm Táo Thần nổi giận, sau khi họ chết sẽ bị đưa đến Huyết Ô Trì....thật toàn là nói nhăng nói quậy.



Thực ra dưới Âm phủ có một nơi tên là Ty Sát Sinh, chuyên giết những con ác quỷ tội ác tày trời đã bắt được trên nhân gian, ác quỷ sau khi bị giết sẽ hóa thành tinh phách, oán khí cùng lệ khí của chúng lưu tại Âm Phủ, bị Phong Đô Đại Đế dùng pháp thuật Minh giới biến thành nước, hội tụ ở một cái ao, gọi là Huyết Ô Trì.



Do máu trong ao càng ngày càng nhiều, nên đại đế lại thi triển pháp thuật, biến ra Huyết Địa Long, để nó uống bớt máu trong ao.



Chỉ có điều……”



Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, “ Huyết Địa Long trong Huyết Ô Trì không có mắt, vì thế lúc đầu khi ta nhìn thấy chúng nó, thực không thể nhận ra.



Ta không biết tại sao bọn nó lại có mắt như vậy.



Là ai đã nuôi chúng trong bụng của người không tim, nuôi chúng để làm gì, ta cũng không biết, nhưng là chuyện này rất là tà quái,…… Thực đáng sợ.”



Tiểu Mã thất sắc cả kinh, Diệp Thiếu Dương là một pháp sư chuyên bắt quỷ trừ yêu, đánh khắp nơi không địch thủ, chưa từng nghe hắn nói qua hai chữ “Sợ hãi”



bao giờ.



Thứ có thể làm cho một Thiên sư cảm thấy sợ hãi như vậy, rốt cuộc là cái gì?!