Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 562 : Quỷ Mẫu giá lâm

Ngày đăng: 04:46 30/04/20


“Có thể là vì muốn giết người, cũng có thể là để uy hiếp tôi, nhưng mặc kệ thế nào, kết quả cũng chỉ có một.”



Diệp Thiếu Dương đưa tay lên, làm thủ thế chặt bỏ.



“Không phải ngươi chết, chính là ta sống!”



Trong lúc nói chuyện, đột nhiên tử khí trên không trung ngay trước mặt tách ra làm hai.



Diệp Tiểu Thước cùng Tuyết Kỳ nắm tay nhau, chân đạp tử khí cuồn cuộn bay tới.



“Diệp Tiểu Thước!”



Có người tinh mắt phát hiện, kêu lên trước tiên, “Không phải hắn đã chết mười năm rồi sao, như thế nào mà trở lại!”



Ngày càng nhiều người nhận ra Diệp Tiểu Thước, trong lúc nhất thời bàn tán thảo luận ồn ào.



“Tiểu Thước ….



Tiểu Thước!”



Tam Nương đang đứng cạnh Diệp Bá cùng Trân thẩm thốt lên, dường như bị kích động đến sắp ngất xỉu, lớn tiếng mà gọi tên.



Trong mắt Diệp Tiểu Thước chợt loé lên một tia sáng, nhưng ngay sau đó lại trở nên u ám, trở nên lạnh nhạt cùng chết lặng cảm xúc.



Khi hai người chỉ còn cách đường phố mấy chục mét, bất ngờ dừng lại, dạt sang hai bên tránh đường, có một mị ảnh màu lam từ từ bay tới.



Mấy người Diệp Thiếu Dương cũng không có tâm tình để hít thở, chăm chú quan sát: Một nữ tử khuôn mặt đoan trang tú lệ, thân mặc một bộ váy dài đẹp đẽ cho nữ, cùng với tóc dài nhẹ bay trong gió, ở phía sau bà ta tập hợp một đám hình cầu phát sáng, kích thước không khác bà ta là mấy.



Dưới sự phản xạ của ánh nắng, phát ra nhu quang nhàn nhạt màu vàng kim, bao quanh thân thể, nhìn qua trông đáng sợ vô cùng.




“Sẽ biến thành cương thi!”



Mọi người đưa mắt nhìn nhau.



Diệp Thiếu Dương bảo bọn họ phân tán ra, sau đó gọi Lão Quách và Diệp Tiểu Manh, nhờ bọn họ vẽ tiếp Tĩnh Tâm Phù, vẽ được bao nhiêu thì vẽ, còn mình dẫn theo mấy người Nhuế Lãnh Ngọc đi về phía nơi mới thấy Quỷ mẫu, đề phòng phát sinh tình huống ngoài ý muốn.



Một tên Tiếp dẫn tiên nữ tiến lên một bước, dùng âm thanh trong trẻo mà hô: “Vô vi đại đạo, địa thu hồn người.



Những quỷ hồn này khi chết mang tội, vốn nên ở Uổng Tử Thành chịu khổ, là Tiên Nương thương xót bọn họ, sáng lập ra Quỷ tiên thôn, dùng tiên pháp độ hóa, hiện giờ bọn họ đều là tiên nhân, các ngươi sao còn chưa tới nhận thân, cùng nhau đoàn tụ, để cùng lây dính tiên khí……”



Vừa nghe những lời này, mọi người càng thêm giật mình.



Tuy không ai dám lại gần, nhưng từ vẻ mặt có thể thấy, đa số người đã thả lỏng phòng bị.



Lúc này, những quỷ hồn đó đã tiến sát tới ranh giới tử khí, chia nhau ra, một đám vươn tay tới, mặt tỏ vẻ hiền lành tươi cười, không ngừng kêu tên vợ con của chúng.



Đối với thân nhân kêu gọi, mấy người này càng thêm dao động.



“Làm sao bây giờ?”



Nhuế Lãnh Ngọc dự cảm sắp có chuyện xảy ra, khẩn trương ghé vào bên tai Diệp Thiếu Dương nói, "Có nên hay không ra ngoài mà chém giết một trận?”



Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, chưa kịp mở miệng, Tứ Bảo bên cạnh đã nói: “A di đà phật, đây đều là sinh hồn bị Quỷ Mẫu lôi kéo, bọn họ không có tội, không thể giết.”



Đúng lúc này, Quỷ mẫu hé miệng, phát ra một âm thanh mơ hồ hư ảo, như khóc như kể, như ca như mộng, không buồn không vui, không mang theo chút cảm tình nào, nhưng khi truyền đến tai người nghe, lại sinh ra cộng minh kỳ quái nào đó.



Chỉ chốc lát sau, vẻ mặt các thôn dân đều trở nên mỏi mệt, mí mắt chậm rãi khép lại, trong đầu dần mất đi ý thức, chỉ còn lại tiếng kêu gọi của thân nhân, gần giống như cương thi, đưa hai tay ra, chầm chậm đi về phía trước.