Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 831 : Người yêu kiếp trước (3)

Ngày đăng: 04:49 30/04/20


“Có muốn xem trước ảnh chụp của cô ấy không?”



Lâm Tam Sinh đang muốn gật đầu, nhưng sau đó cố kiềm chế, lắc đầu nói: “Dù sao cũng sẽ gặp mặt, ta muốn trực tiếp thấy diện mạo của nàng.”



“Cũng được.



Nếu các người có thể bên nhau, thật cũng là một đoạn giai thoại, tình yêu say đắm trải qua mấy trăm năm...”



Chu Tĩnh Như có chút cảm khái.



Diệp Thiếu Dương hừ lạnh một tiếng.



Chờ đến tám giờ, có người gõ cửa, vị tổng giám đốc bước vào, trước là để rót trà cho hai người, sau đó báo Kim Oánh đã tới rồi.



“Hôm nay có cuộc họp thường kỳ của Bộ phận tiêu thụ, cần cô ấy tới chủ trì, giám đốc Chu, nếu vị bằng hữu này của ngài muốn mua nhà, ta có thể tự mình dẫn đi.”



Tổng giám đốc thật là không có bỏ lỡ cơ hội vuốt mông ngựa.



Chu Tĩnh Như nâng chén trà lên, lạnh lùng nói: “Để cho cô ấy tới, huỷ bỏ cuộc họp thường kỳ đó, khi nào bên này xong việc rồi làm, gọi cô ấy lên đây.”



Tổng giám đốc vâng dạ liên tục, khom người lui ra ngoài.



Diệp Thiếu Dương trong lòng thầm kêu một tiếng, thật là khí phách.



“Đúng rồi, lát nữa cô giả bộ có việc bận cần đi, tốt nhất là không cần phải theo ta, miễn cho có cô ở đây, cô ấy sẽ cảm thấy câu nệ, ta không thể hỏi không tốt lắm.”



“Ta cũng không đi đâu, ở đây chờ các ngươi.”



Chu Tĩnh Như quay sang cười với Lâm Tam Sinh: “Cố lên!”



“Cám ơn tiểu thư!”



Chu Tĩnh Như sắc mặt tối sầm.



Không lâu sau, bên ngoài vang lên ba tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, có vẻ rất lễ phép.



“Mời vào.”



Chu Tĩnh Như nói.



Cửa đẩy ra.



Sáu con mắt cùng nhìn nhau.



Một cô gái mặc đồ công sở màu đen đi vào, vóc dáng rất cao, tóc buộc đuôi ngựa, đeo một cặp kính đen, có chút phong phạm, tướng mạo cũng thực không tồi.



“Uyển Nhi, đúng là Uyển Nhi! Bộ dáng không hề thay đổi, ông trời ơi, sáu trăm năm!”
Kim Oánh báo lại số tên căn hộ chính xác, “Một vạn ba ngàn một mét vuông, tổng là một trăm năm mươi mét vuông, nếu Diệp tiên sinh muốn mua, ta sẽ để chiết khấu tốt nhất trong quyền hạn.”



Đột nhiên nghĩ đến cái gì, vỗ vỗ miệng, quay sang cười xin lỗi Chu Tĩnh Như, “Xin lỗi, ta quên mất giám đốc Chu đang ở đây, về mặt chiết khấu, nhất định có ưu đãi tốt nhất.”



Chu Tĩnh Như nói: “Huynh ấy mua, cô cứ trực tiếp đăng ký đi.”



Kim Oánh hai mắt sáng ngời, vội vàng lấy ra notebook ghi lại.



“Này!”



Diệp Thiếu Dương nhảy dựng lên, căn hộ có gần hai trăm vạn đó, nói đùa à, không lẽ muốn đào hố chôn mình! Chu Tĩnh Như nhìn hắn cười giảo hoạt.



“Giám đốc Chu, chiết khấu tính thế nào đây, để ta còn lập hồ sơ.”



“Không cần chiết khấu.”



Kim Oánh sửng sốt, “Việc này……”



“Một phân tiền cũng không cần, tặng không cho huynh ấy.”



Chu Tĩnh Như nói, “Nếu có vấn đề cứ tìm Trần tổng, bảo ông ta ký tên, sẽ không có phiền phức gì.”



Kim Oánh nhìn cô, ngây ra như tượng.



Với tài lực của Chu Tĩnh Như, một căn hộ thật đúng chẳng là gì, nhưng cũng không có đao lý lại tặng không được! “Cô cứ đi làm thủ tục đi, báo lại cho Trần tổng là được.”



Kim Oánh xác định không phải cô nói đùa, liền gật đầu rời đi.



“Này, căn hộ này ta không cần đâu!”



Diệp Thiếu Dương hét lên, rốt cuộc cũng minh bạch vì sao Chu Tĩnh Như bảo hắn cẩn thận xem nhà, thì ra đã sớm quyết định tặng nhà cho mình.



“Hôm đó huynh tặng một viên châu gì đó cho Quả Cam, đúng không.”



Chu Tĩnh Như nói.



“Cái gì?”



Diệp Thiếu Dương sửng sốt, thực không thể nghĩ được chuyện này có liên quan gì đến việc mình mua nhà.



“Lúc về cô ấy than thở với ta, nói huynh đến nhà cũng không có, thuê nhà ở cũng không có bồn tắm, cô ấy muốn ngâm mình mỗi ngày trong bồn, dùng viên châu kia tu luyện, không cần phải đi kiếm hồ nước sông suối gì đó, lại rất xa, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ có nguy hiểm...”



“Không đúng, việc này có liên quan gì đến ta chứ?”



Diệp Thiếu Dương vô cùng bất mãn, “Ta đã tặng bảo bối cho nàng, còn phải trang bị luôn bồn tắm cùng nhà ở nữa à?”