Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Chương 832 : Người yêu kiếp trước (4)
Ngày đăng: 04:49 30/04/20
Chu Tĩnh Như nói: “Cô ấy là yêu phó của huynh, huynh phải phụ trách là đúng rồi.”
“Chuyện gì đó, dựa vào gì mà ta phải có phụ trách cô ta chứ!”
Diệp Thiếu Dương buồn bực nói: “Cô ta là yêu phó, không phải lão bà của ta!”
Chu Tĩnh Như nói: “Huynh cứ nghĩ là cưới cô ấy làm lão bà là được?”
“Cái gì, lúc nào hả?”
“Không riêng gì cô ấy, ta biết huynh vẫn luôn muốn có một ngôi nhà, ta đã sớm muốn tặng huynh, nhưng huynh nhất định không chịu nhận lấy, lần này nếu huynh còn từ chối, từ nay về sau đừng có tìm ta hỗ trợ nữa, cũng không cần phải gặp lại ta!”
Chu Tĩnh Như tức giận nói.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Quan trọng là, hơn một trăm vạn đó!”
“Đó là giá bán, chi phí gốc chưa đến một nửa, ta tặng nhà của mình cho huynh, không phải đi nơi khác mua nhà cho huynh.”
“Mấy chục vạn cũng quá nhiều rồi!”
Chu Tĩnh Như xoay người, lạnh lùng nói: “Vậy huynh đi đi.”
Lần này, Diệp Thiếu Dương bị dồn vào thế khó, kêu thế nào cô cũng không thèm để ý, gấp đến độ vò đầu bứt tai, cuối cùng cắn răng một cái, nói: “Bằng không thế này đi, đúng là ta cũng muốn mua nhà, nhưng tặng không thì không được, cô cứ bán cho ta chiếu khấu thấp nhất, à, hiện giờ ta có khoảng 20 vạn…… lấy hết ra để đóng đợt đầu, còn lại ta sẽ trả dần dần, thế nào?”
Diệp Thiếu Dương thương lượng với cô một hồi.
“Tặng không tuyệt đối không được, hai ta tuy quan hệ rất thân thiết, nhưng tặng không cho ta căn nhà, như thế ta sẽ mắc nợ cô, kiếp này không trả hết, sang kiếp sau phải trả nữa……”
Chu Tĩnh Như xoay người lại, nhìn hắn, có chút u oán nói: “Ta chính là muốn huynh phải thiếu ta, kiếp này không trả hết, kiếp sau tiếp tục trả...”
Diệp Thiếu Dương ngây ngốc nhìn cô.
Chu Tĩnh Như suy nghĩ một chút, để làm hắn an tâm, đành phải nhượng bộ, nói: “Như vậy đi, huynh đưa ta hai mươi vạn.
Sau đó giúp nhà ta xem phong thuỷ cho dự án bất động sản mới một lần, trước khi quen biết huynh, cha ta đều mời thầy phong thuỷ nổi danh, chi phí cũng lên đến mấy chục vạn, trình độ chắc chắn không cao bằng huynh, cứ vậy đi, ta sẽ không tặng không nhà cho huynh đâu.”
“Chu giám đốc, ta biết rồi, hắn là Thiên sư Mao Sơn, là....
bạn tốt của ngài.”
“Làm sao cô biết được?”
Chu Tĩnh Như rất là giật mình.
“Chuyện này, mấy lãnh đạo trung tầng của công ty đều biết hết, nói tiên sinh đây…… là bạn trai tin đồn của ngài.”
Chu Tĩnh Như hai má ửng đỏ, cúi đầu uống ngụm rượu, giận dữ nói: “Là ai đã phao tin...”
“Cái này ta thực sự không biết, xin giám đốc Chu đừng truy cứu, vì bọn họ không nói gì bậy cả, chỉ nói Diệp tiên sinh đây là một cao nhân rất ghê gớm.
Không nghĩ lại may mắn được kết bạn.”
Diệp Thiếu Dương có chút vô ngữ, bất quá nghĩ lại, đúng là trước giờ mình với Chu Tĩnh Như rất thân thiết, còn từng đi sơn trang Greenland khai quang, nhất định bị người khác trông thấy, cho nên mới nói bóng gió, cũng là chuyện bình thường.
“Diệp tiên sinh, trên người ta, đúng là đã xảy ra một số việc lạ, ngài có thể giải thích giúp ta được không?”
Kim Oánh mở to hai mắt nhìn hắn, khẩn thiết nói.
Diệp Thiếu Dương và Chu Tĩnh Như đưa mắt nhìn nhau, cùng gật đầu.
“Nói nghe một chút xem sao.”
“Là thế này, ta nhớ từ khi còn rất nhỏ, ta vẫn thường luôn có một giấc mơ, không phải ngày nào cũng thế, nhưng mỗi tháng ít nhất cũng có một hai lần, ta mơ thấy mình là một nữ tử thời cổ đại, sống trong một toà nhà rất cổ xưa.
Những cảnh tượng đó…… chỉ là một đoạn sinh hoạt ngắn mà thôi, ta không thể nhớ rõ.
À, còn có một nam nhân, ăn mặc cổ trang giống như thư sinh trên phim truyền hình, trong giấc mộng, chúng ta thường xuyên bên nhau trò chuyện, dạo vườn hoa, ngâm thơ đối câu gì đó.
Nhưng mỗi lần sau khi tỉnh lại, ta đều không nhớ được mặt hắn……”