Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 836 : Bộ dáng của hắn thật quái

Ngày đăng: 04:49 30/04/20


Trên đường, Kim Oánh cùng bạn trai vừa đi, vừa kể lại câu chuyện thú vị về kiếp trước kiếp sau của Diệp Thiếu Dương, là người bạn trai tin đồn của giám đốc của cô ấy.



Bạn trai cô nghe xong cũng bật cười, nói: “Nếu là em, em có muốn cùng người lại tình xưa, mà bỏ rơi anh sao?”



“Phải xem đối phương thế nào đã, nếu là một soái ca lại là phú nhị đại, có lẽ em sẽ suy nghĩ kỹ đó nha!”



Kim Oánh vỗ ót một cái, “À, người ta là quỷ, làm gì có tồn tại cái chuyện giàu hay là phú nhị đại chứ, vậy...



chúng ta vẫn nên là một đôi đi.”



Hai người khoác tay nhau, thoải mái cười to.



Vừa ngẩng đầu, thấy phía đối diện có một người: Tướng mạo rất tuấn tú, ăn mặc cổ trang, nhìn qua rất giống thư sinh thời xưa, vẻ mặt hờ hững, không có bất kỳ biểu hiện gì.



“Người yêu kiếp trước của em, không chừng chính là người thời xưa như vậy đó……”



Bạn trai nói câu vui đùa quay đầu nhìn lại, phát hiện Kim Oánh đang nhìn chằm chằm vào người kia không chớp mắt.



Thư sinh kia cũng dùng một ánh mắt kỳ quái mà nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, rồi nhẹ nhàng đi lướt qua nhau.



“Khụ khụ, soái ca đó.”



Bạn trai cô cố ý trêu đùa.



“Không phải, chỉ là em trong nháy mắt cảm thấy người này, người này vô cùng quen mặt.”



Kim Oánh nghiêng đầu.



“Nhất định là diễn viên nào đó, bằng không sao lại ăn mặc thành ra như vậy.”



Hai người cùng nhau quay đầu nhìn lại.



“Bộ dáng của hắn rất thật quái, cứ ngây ngây ngốc ngốc.”



Bạn trai cô cười nói.



Kim Oánh quay đầu, cùng bạn trai tiếp tục đi.



Bạn trai cô bắt đầu nói về chuyện mua sắm vật dụng đồ đạc trong nhà mới, Kim Oánh ngơ ngẩn thất thần cũng không có nghe được, rồi bất chợt quay đầu nhìn thoáng qua, vừa lúc thư sinh kia cũng quay lại nhìn cô, nước mắt đã chảy thành lệ dài.



Kim Oánh trong lòng ngẩn ra, muốn nhìn kỹ hơn, thì thư sinh kia nhìn cô vẫy vẫy tay, đi vào đường lớn,hoà lẫn vào biển người mênh mông.




Nếu ta có xe, có nhà, cậu cứ tùy tiện mà dùng!”



“Đệch, ngươi có trước đi rồi nói!”



“Ta đúng là không có, nhưng ta có cái tấm lòng mà.”



Tiểu Mã vỗ vỗ ngực bang bang.



“Huynh đệ chúng ta ở chung lâu nay, có khi nào thấy ta keo kiệt không!”



“Ngươi cũng có chuyện hào phóng à.”



Diệp Thiếu Dương trợn mắt, nhớ đến lần duy nhất hắn mời mình ăn cái gì đó, hình như là một túi hạt điều cay, đúng rồi, tuy hương vị không tồi, nhưng bất quá cũng chỉ hai đồng một túi…… Tiểu Mã còn đang tự sướng, Diệp Thiếu Dương biết rõ hắn muốn gì, nói: “Ngươi dọn vào thì có thể, nhưng còn Bình Bình thì thế nào? Chẳng phải ngươi nói muốn mua nhà sao?”



“Cô ấy, hiện tại cô ấy mới thi đậu nghiên cứu sinh, muốn đi học, nói là chờ sau khi tốt nghiệp rồi mới tính, nên không mua nhà vội.”



Tiểu Mã cười hắc hắc, “Ta sẽ ở nhà ngươi một thời gian, ta với Quách lão đã có nói qua, sau này ta cùng hắn đi khai quang, hiện giờ ta cũng là Thiên sư, đã có một rừng cây, sợ gì không có củi đốt sao?”



Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nghe câu cuối cùng của hắn, bỗng cảm thấy có chút gì đó không đúng.



Tròng mắt xoay chuyển, nhìn Tiểu Mã nói: “Ngươi muốn dọn vào ở cũng được, bất quá trong nhà chưa có gia cụ, đến giường cũng không có.”



“Mua thôi, nhà ngươi cũng mua rồi, sao không mua đồ?”



Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa thì ngất xỉu, “Nếu ta còn tiền thì nói làm gì, tổng cộng ta có chưa đầy hai mươi vạn, đã đưa hết cho Tiểu Như, làm gì còn tiền mua đồ đạc dụng cụ.



Nếu ngươi muốn ở chung, phụ ta mua đi đồ đi, đừng nói là ngươi không có tiền đó!”



Tiểu Mã ngây người, cuối cùng ngập ngừng nói: “Bằng không thì ta mua trước hai cái giường, cứ ở tạm vậy đi, về sau kiếm được tiền rồi mua thêm……”



Diệp Thiếu Dương vô ngữ.



Lúc này, cửa buồng vệ sinh bật mở, Tạ Vũ Tình cùng Quả Cam trên người mặc áo ngủ giống nhau đi ra.



“Quần áo bẩn quá, nên trên đường tới đây tùy tiện mua hai bộ áo ngủ để thay.”



Quả Cam trực tiếp vào phòng tìm Tuyết Kỳ.



Tạ Vũ Tình đến bên cạnh Diệp Thiếu Dương, ngồi xuống, bắt chéo chân, nói: “Đúng rồi Thiếu Dương, lát nữa mang quần áo của ta đi giặt sạch, ta không biết dùng máy giặt của nhà ngươi.”