Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em
Chương 10 : Quyết định rời đi
Ngày đăng: 04:45 19/04/20
Diệp Đông Diệp Tây đã đợi trong chốc lát, hiển nhiên thu hoạch khá dồi dào, Diệp Thu cùng Diệp Cẩn tiến vào trong xe, Diệp Đông lập tức giẫm chân ga, Hummer đi về phía đường cái.
Một đường không nói chuyện, mấy người đều không để ý bóng dáng tang thi hai bên đường chạy theo xe, xe lao nhanh, thoắt cái trở về biệt thự.
Vương thúc Vương thẩm đều đợi trong lo lắng, nhìn thấy bọn họ trở về mới yên tâm. Sau khi bọn họ vừa xuống xe, nhìn thấy trên quần áo dính vết máu cùng vết bẩn, tâm lại nhấc lên.
Nhưng nhìn bọn họ đều là khuôn mặt mỏi mệt, Vương thúc Vương thẩm cũng không có hỏi gì, vội vàng chuẩn bị nước ấm cùng thức ăn cho họ.
Biết bọn họ hôm nay tiêu tốn nhiều khí lực, Vương thẩm làm một bàn đồ ăn tràn đầy, mấy người tắm rửa sạch sẽ ngồi ở bên cạnh bàn, cũng không có nói nhiều, ăn từng ngụm từng ngụm.
Đơi đến khi mọi người ăn uống no đủ, Vương thẩm đi thu thập bát đũa, năm người khác tiến vào phòng khách.
Diệp Thu và Diệp Cẩn ngồi trên cùng một cái sofa, Diệp Cẩn để Diệp Thu tựa vào lòng mình, giúp cậu đấm bả vai, hôm nay không ngừng thu đồ vật vào không gian, bả vai có chút mỏi, dù sao Diệp Cẩn không có việc gì, Diệp Thu yên tâm thoải mái hưởng thụ.
Trên một cái sofa khác, Diệp Đông Diệp Tây liếc nhau, có chút bất khả tư nghị, nhưng cũng không nói nhiều, Diệp Tây chỉ chỉ bả vai của mình, cười với Diệp Đông.
Không có mưa rền gió dữ như trong tưởng tượng, Diệp Đông cười cười, lấy tay bóp bả vai cho Diệp Đông.
Diệp Tây thụ sủng nhược kinh, toàn thân căng thẳng, vẻ mặt đầykinh ngạc.
Bóp vai cho mình thật là Diệp Đông? Là hồ ly tinh Diệp Đông?!
Vương thúc cười cười lắc đầu, nói: "Thiếu gia, tình huống bên ngoài thế nào?"
Diệp Cẩn nhàn nhạt mở miệng: "Tang thi e ngại ánh Mặt Trời, hành động vô cùng cứng ngắc nhưng không có cảm giác đau, không biết mệt mỏi, hơn nữa rất mạnh".
"Rất lợi hại?"
"Không phải rất lợi hại, Vương thúc, chỉ cần vượt qua tâm lý sợ hãi, tang thi có thể dễ dàng giải quyết!" Diệp Tây cười chen vào nói.
Diệp Cẩn lắc đầu, "Hiện tại có thể dễ dàng giải quyết tang thi, nhưng sau này thì sao?"
"Đúng". Diệp Thu gật đầu, "Đám tang thi đang trong giai đoạn tiến hóa, hôm nay đã có tang thi có thể đi lại dưới ánh mặt trời, tuy rằng số lượng rất ít, nhưng điều này chứng tỏ rất có khả năng về sau tang thi sẽ không còn sợ ánh mặt trời!"
"Đúng vậy". Diệp Đông tiếp lời: "Hôm nay tôi ở cửa hàng còn đụng phải một con tang thi, hành động của nó chỉ chậm hơn so với con người một chút, nếu không phải tôi phản ứng kip thời thì đã bị cào rồi".
"Làm sao? Tôi nhìn xem!" Diệp Tây nghe vậy thì bật dậy.
"Không sao!" Diệp Đông bắt được cánh tay chạm vào cổ tay áo của mình, lỗ tai có chút hồng, "Không có bị bắt!"
"Về sau chú ý an toàn". Diệp Cẩn lướt nhìn Diệp Đông một cái, tiếp tục bóp bả vai cho Diệp Thu.
Lưng Diệp Đông chợt lạnh,"Vâng"
Diệp Thu nghi hoặc chớp mắt, Diệp Đông cùng Diệp Tây...
"..."
Về nhà, Diệp Đông Diệp Tây đang dùng nỏ bắn tên, tuy rằng súng có uy lực to lớn, nhưng đạn dùng xong rồi cũng không biết đi nơi nào tìm, nỏ thì không giống, chỉ cần nhắm chính xác, một tên bắn ra có thể dễ dàng giải quyết tang thi, hơn nữa nó không phát ra tiếng động, quan trọng là tên còn có thể thu về. Thật sự không được thì còn có thể tự làm.
Đương nhiên, bọn họ hiện tại chủ yếu luyện tốc độ nhét tên, chỉ cần đề cao tốc độ, dùng nỏ thay thế cũng không phải việc gì khó.
Diệp Thu cũng có một cái nỏ, thân nỏ thuần đen xinh đẹp, khéo léo tinh xảo, mất gần nửa tháng mới làm xong.
Diệp Thu thường xuyên ở trong không gian luyện tập, hiện tại tốc độ lắp tên của cậu đã rất nhanh, chính là còn chưa thử qua trên người tang thi, nhưng rồi sẽ có cơ hội.
Gọi mọi người vào phòng khách, Diệp Cẩn nói: "Mọi người mau chóng thu thập đồ đạc, ngày mai xuất phát".
"Rõ".
Không có người nghi ngờ quyết định của hắn, Diệp Cẩn vừa lòng gật đầu, tiếp tục nói: "Trên đường cao tốc không cần tôi nói thì mọi người cũng biết, hiện tại mọi người đều muốn chạy khỏi thành phố, cao tốc tất nhiên bị chặn lại, tôi quyết định đi quốc lộ, tuy rằng ven đường sẽ có nhiều tang thi, nhưng có thể có nơi an toàn.
Mọi người gật đầu, Diệp Cẩn nói tiếp: "Mục đích của chúng ta là đi N thị, mọi người chuẩn bị đi!"
Nhìn những người khác đều đều tự đi thu thập đồ vật, Diệp Thu nghĩ nghĩ, "N thị an toàn sao?"
"N thị có quân khu, trên mạng có người nói nơi đó đang xây căn cứ an toàn. Hơn nữa, mục đích của chúng ta cũng không phải căn cứ an toàn ở N thị".
"Vậy đi nơi nào?"
"Quê của Vương thúc ngay tại thôn trang nhỏ cách N thị không sa, lầm trước bọn họ về nhà tế tổ, anh bảo Vương thúc chuẩn bị nhà ở cùng vật tư".
"!" Diệp Thu kinh ngạc nhìn Diệp Cẩn, người này có cần lo xa như vậy không?!
Diệp Cẩn cười khẽ, cúi đầu hôn Diệp Cẩn, "Lo trước khỏi họa".
"..."
Nghĩ nghĩ Diệp Thu lại nói: "Vì sao không đi B thị?"
"B thị chính là trung tâm chính trị, mạt thế vừa đến, nơi mọi người muốn đi nhất chính là B thị, nhưng mà nơi đó có thể chứa nhiều người như vậy sao?"
"Cho nên chúng ta phải đợi ổn định rồi mới đi?"
"Này chỉ là nguyên nhân thứ nhất."
"..." Diệp Thu xoay chuyển ánh mắt, "Còn có một nguyên nhân chính là, hiện tại trên đường khẳng định có nhiều người, mọi người đều lái xe, rất dễ dàng bị kẹt xe, hơn nữa nhiều người thì tang thi bị hấp dẫn cũng nhiều, cho nên trên đường rất có khả năng tụ tập một lượng lớn tang thi?"
Tâm tình có chút sung sướng sờ sờ đầu cậu, Diệp Cẩn gật đầu, "Ừm."