Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 38 : Dụ Tiểu Ngư

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


Edit: Shuri



Beta: Sâu



Dụ Thụ đứng dưới vòi hoa sen, nước ấm từ đỉnh đầu chảy xuống, xua đi hàn khí trên người, ấm áp đến muốn khóc.



Hắn trước kia chưa từng nghĩ tới, có một ngày bản thân bởi vì được tắm nước ấm mà cảm thấy hạnh phúc đến thế.



Thâm tâm bị dày vò lâu như vậy, rốt cuộc vào lúc này, hắn có thể thoáng thả lỏng được một chút.



Thời điểm Diệp Thu vừa mang người xông vào biệt thự, Diệp Đông và Vương thẩm đã đợi hồi lâu.



Lúc cậu chạy đi chỉ nói ra ngoài có việc, hai người không kịp hỏi nhiều, đành phải chờ đợi trong lo lắng. Hiện tại nhìn cậu mang về hai người trông chật vật không chịu nổi, quả thật phi thường kinh ngạc.



Diệp Thu nhìn ra nghi hoặc trong mắt họ, nhưng không kịp nói gì, chỉ vội nói với Vương thẩm, “Vương thẩm, thẩm mang Dụ Thụ đến phòng tắm giúp hắn tắm rửa cho đệ đệ đi, đứa nhỏ này có khả năng bị bệnh.”



Vương thẩm từ lúc đầu mới nhìn thấy đứa nhỏ kia liền đau lòng, đứa bé nhỏ như vậy, nhìn xem, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, là bị lạnh quá rồi đi!



Dụ Thụ cười cười cảm kích đối với Diệp Thu, đi theo Vương thẩm vào phòng tắm.



Trong lòng hắn cũng có rất nhiều nghi vấn, nhưng điều đó còn không so được với em trai hắn, Tiểu Ngư vốn đã chịu tra tấn, lại gặp mưa lớn, dị năng cạn kiệt, nếu không được tắm nước ấm, thân thể e là chịu không nổi.



Diệp Thu làm bộ không thấy nghi hoặc của Diệp Đông, cậu cũng là không biết nên nói thế nào, nói cậu “nhìn” thấy anh em Dụ Thụ bị đuổi bắt, cho nên lao ra cứu người?



Chậc…cậu cũng không phải não tàn.



Vội chạy lên lầu, nhanh tắm rửa thay quần áo, Diệp Thu lấy giấy ghi chú, viết: “Tất cả đã xong!” thuận tay đưa vào hộp thư trong không gian.



Không chờ Diệp Cẩn trả lời, Diệp Thu lại cầm mấy chục khối tinh hạch chạy xuống lầu, đứa nhỏ kia hao hụt dị năng, cẩn phải mau chóng cho bé bổ sung.



Vương thẩm cùng Dụ Thụ đã giúp đứa nhỏ tắm xong, lại dùng khăn lớn quấn lại, ra khỏi phòng tắm.



Đệm chăn trong phòng đều đã chuẩn bị tốt, Vương thẩm thật cẩn thận đem đứa nhỏ nhét vào ổ chăn.



Dụ Thụ cả người ướt đẫm chật vật không thôi vẫn ở bên cạnh trông ngóng, Diệp Thu giật giật khóe miệng, “Anh nhanh đi tắm rửa thay quần áo, nếu không lại không thể chăm sóc tốt cho em ấy.”




Trong hòm thư lại có một tờ ghi chú, Diệp Thu cầm lấy nhìn nhìn, lại kinh hỉ mở to mắt.



“Tốt lắm. Còn có, đã về, hết thảy mạnh khỏe.”



Mấy người Diệp Cẩn đã về!



Diệp Thu quả thực hận không thể lập tức đem tin tức này nói cho Diệp Đông cùng Vương thẩm, nhưng là không thể, vì thế cậu chỉ có thể thập phần không bình tĩnh ở trong không gian kích động nhảy nhảy, la hét thể hiện tâm tình hưng phấn của mình.



Cho dù có thể thông qua không gian để liên lạc, thậm chí gặp mặt, nhưng có thế nào so ra vẫn kém được ở cùng một chỗ mỗi ngày a!



Nhìn nhìn thời gian, Diệp Thu quyết định làm một bàn đại tiệc, hảo hảo thiết đãi Diệp Cẩn một đường bôn ba lao lực.



Lâu nay còn chưa ăn đến động vật nuôi trong không gian, Diệp Thu nghĩ nghĩ, bắt một con gà, một con vịt, một con thỏ nhỏ, trâu dê gì cậu cũng muốn ăn nhưng mà không biết cách giết thịt, ngay làm làm gà vịt đều là cậu lặng lẽ hướng Vương thẩm lén lút học ra!



Cá trong không gian không dễ bắt, Diệp Thu đi đến chỗ khúc sông nuôi tôm cua, mò được không ít tôm hùm cùng cua, thậm chí còn bắt được mấy con lươn.



Đám lươn vô tình bị Diệp Thu phát hiện, lớn lên giống hệt rắn, nếu không phải cậu tay mắt lanh lẹ, bằng không lươn trơn bóng như vậy thật là không dễ bắt.



Thịt đã chuẩn bị tốt, Diệp Thu lại chạy đông chạy tây chuẩn bị rau dưa, lại đi vườn quả hái được không ít hạt dẻ, lại đào mấy ngó sen trong hồ, ngó sen trắng trắng mập mập, vừa nhìn là biết giòn ngọt.



Bận rộn cả ngày, nguyên liệu nấu ăn mới chuẩn bị tốt, Diệp Thu nhìn nguyên liệu được chuẩn bị kĩ trên bồn thiếc mới nhẹ nhàng thở ra.



Kỳ thật với cậu mà nói, nấu ăn không phải là chuyện gì khó khăn lắm, nhưng nếu muốn làm tốt một bàn đại tiệc, thì chỉ riêng việc chuẩn bị nguyên liệu cũng đã rất rườm rà, dù sao cậu cũng chỉ có một người, thời điểm xử lý có chút phiền toái.



Diệp Thu nhìn thời gian, phát hiện đã năm giờ chiều, vội vàng bắt đầu nấu ăn.



Tác giả có chuyện muốn nói: ngày mai đoá thủ tiết, tiểu thiên sứ nhóm chuẩn bị tốt đoá thủ mị ~~~O(∩_∩)O



Ngô, trừ bỏ muốn đoá thủ, xuẩn tác giả còn muốn quá khổ bức quang côn tiết, cho nên ngày mai đến cái song càng thũng sao dạng?



_______________________________________________________



Hết chương 38