Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 53 : Ân ân ái ái

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Edit: Shuri (tội lỗi quá chời ơi  (,,•﹏•,,))



Beta: Sâu



Sáng sớm hôm sau, Diệp Thu mơ mơ màng màng chui đầu ra khỏi ổ chăn, nhìn tia sáng lộ ra qua khe rèm cửa, nghi hoặc chớp chớp mắt, cảm thấy thiếu thiếu gì đó.



Diệp Cẩn nằm bên cạnh, một lần nữa kéo cậu vào lòng, tay phải vòng qua thắt lưng Diệp Thu siết nhẹ, “Còn sớm, ngủ tiếp đi.” Giọng nói thường ngày thanh lãnh, nay vì mới tỉnh giấc mà có chút khàn khàn.



Diệp Thu tối hôm qua “mệt nhọc” đến khuya nghe vậy gật gật đầu, thoải mái hưởng thụ phục vụ của Diệp Cẩn, nhanh chóng một lần nữa chìm vào mộng đẹp.



Nhiều tiếng sau.



“Ca ca!” Diệp Thu bật dậy, kinh ngạc nhìn cửa sổ.



Diệp Cẩn nhíu nhíu mày, ngồi dậy lấy chăn bọc thân thể trơn bóng của cậu, “Làm sao vậy?”



Diệp Thu quay đầu, mắt trừng lớn: “Hết mưa rồi?!”



Bước xuống giường đến bên cửa sổ, Diệp Cẩn nhấc rèm nhìn ra bên ngoài, quả nhiên phát hiện, trời ngừng mưa.



Trong mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa, Diệp Cẩn buông tay, xoay người, “Hết mưa rồi.”



Vui vẻ nhảy lên, Diệp Thu nhanh chóng mặc quần áo, chạy đến bên người hắn, kéo rộng rèm cửa.



“Rốt cuộc cũng ngừng mưa!” Hưng phấn nhìn ra ngoài, Diệp Thu thật sự vui vẻ, ngày nào cũng mưa quả thực phiền muốn chết.



Im lặng nhíu nhíu mi, Diệp Cẩn nâng tay ôm vai cậu, “Đi rửa mặt đi, hôm nay còn phải lên núi.”



Gật đầu, tầm mắt Diệp Thu lơ đãng lướt qua xương quai xanh của Diệp Cẩn, bất động thanh sắc cong môi, xoay người ra khỏi phòng.



Ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời trên không, Diệp Cẩn nhếch môi, sờ sờ cằm.



Vì muốn lên núi, mọi người đều dậy rất sớm, phát hiện trời ngừng mưa thì thật cao hứng, dù sao mưa nhiều ngày như vậy cũng thật khiến người ta khó chịu.



Vốn còn vì lý do thời tiết nên Dụ Tiểu Ngư và Vương Thẩm không tính lên núi, nhưng hiện tại, Diệp Thu vung tay, cả nhà cùng ra trận!



Dụ Tiểu Ngư vui ngất trời, hí ha hí hửng chạy theo Vương Thẩm, phụ giúp chuẩn bị mọi thứ để cùng lên núi.



Mặc quần áo rộng rãi, chắc chắn, cùng giày đi núi, mỗi người đều tự mang ba lô đựng nước và lương khô, còn có bông băng thuốc đỏ, la bàn, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.



Diệp Thu cẩn thận lau chùi sạch sẽ cây nỏ của mình, lần này lên núi săn thú, bọn họ không tính dùng súng, nhưng vẫn mang theo, nếu không cần thiết thì không cần sử dụng, dù sao thôn dân vẫn còn chút e ngại đối với súng ống.




Nội nhân có “khó”, thân là chống sao có thể không ra mặt?



Xa xa, Diệp Cẩn liền cảm thấy có điều gì đó không ổn, híp híp mắt, ngẩng đầu liền nhìn thấy Diệp Thu đang đi về phía mình.



Tầm mắt đảo qua nữ nhân trước mặt, Diệp Cẩn cố gắng bỏ qua cảm giác không ổn trong lòng.



“Bà xã!” Diệp Thu đi đến, một tay ôm lấy vòng eo gầy gò của Diệp Cẩn, hôn lên má hắn, cười đầy thâm ý: “Bà xã, sao lại đứng một mình ở chỗ này, đêm qua là anh không đúng, làm quá mức, thắt lưng còn đau không?”



Diệp Cẩn mạnh nhướn mi, tầm mắt lướt qua gương mặt dại ra như bị sét đánh của nữ nhân kia, chống lại ánh mắt mang ý cười của Diệp Thu, cười đến cao thâm khó dò.



Bà xã?



À.



Tác giả có chuyện muốn nói: PS:



Ký gặp quân tử, vân hồ không vui ném một cái địa lôi ném mạnh thời gian:2014-11-22 23:27:43



Phúc oa Hoan Hoan ném một cái địa lôi ném mạnh thời gian:2014-11-22 23:11:11



Cám ơn thân ái đát ~~~ thân một cái ~(づ ̄3 ̄)づ



Tiểu kịch trường thứ sáu phát:



Diệp Tiểu Cẩn: ngươi là ở quyến rũ ta?



Diệp Tiểu Thu:… Mao a!



Diệp Tiểu Cẩn: ta trên cổ là chuyện gì xảy ra?



Diệp Tiểu Thu:… Không tạo ai!



Diệp Tiểu Cẩn:…



Diệp Tiểu Thu: O(≧ khẩu ≦)O a a a buông ra ta!



Lấy xuống hà cua một vạn tự…



Xuẩn tác giả làm bài tập đi điểu ~ thân nhóm không cần khách khí não bổ đi yêu yêu đát ~~~【 não bổ có thịt ăn nga O(∩_∩)O ha ha ~