Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 52 : Đề nghị của Trưởng thôn

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Edit: Shuri



Beta: Sâu.



Buổi sáng ngày hôm sau, mọi người sau khi ăn sáng xong cũng không trì hoãn, đến nơi mở cuộc họp mà hôm qua Thôn trưởng đã thông báo.



Đi trên đường, Diệp Thu nghi hoặc nhìn trời, tuy rằng vẫn mưa không ngừng, nhưng không biết có phải ảo giác hay không mà cậu cảm thấy mây đen không còn dày như trước, mưa cũng nhỏ đi chút ít.



Tay đột nhiên bị nắm lại, Diệp Thu chớp mắt, nhìn về phía Diệp Cẩn.



Hắn cũng không quay qua, nhàn nhạt nói: “Đi.”



Không tiếp tục rối rắm vấn đề này, Diệp Thu đuổi theo, rất nhanh liền đến nơi.



Đó là một ngôi nhà không lớn lắm, trước kia là kho lương của thôn, cũng dùng làm nhà ăn công xã, sau để không, giờ thành nơi hội họp, coi như sạch sẽ.



Bọn Diệp Thu đến không tính là sớm, bên trong đã có mười mấy người, sau đó cũng có không ít người lần lượt tới.



Vốn mỗi nhà cử một hai người đến là được, nhưng đại khái là do nhiều ngày phải ở trong nhà rất nhàm chán, không có việc gì cũng đều đến.



Ngồi trên ghế, Diệp Thu ôm cánh tay không nói, trên mặt có chút khó coi.



Ngồi đối diện cậu là một hàng đại thúc đại thẩm, có lẽ do chưa từng gặp bọn họ,



ánh mắt lơ đãng lướt qua bên này, thường thường châu đầu ghé tai thầm thì to nhỏ.



Nếu chỉ có thế Diệp Thu cũng không cảm thấy gì, nhưng mà…



Giương mắt nhìn đại thẩm một thân đồ đỏ, Diệp Thu mím môi.



“Ngọc Hương, nhìn mấy đứa nhỏ đẹp trai kìa! Bộ dáng cũng thật tốt nha!” Đại thẩm đồ đỏ lôi kéo nữ nhân đồ xanh ngồi bên cạnh, không chút che dấu ánh mắt đánh giá người đối diện.



“Quả thật không sai.” Ngô Ngọc Hương gật gật đầu, đối diện không phải là mấy đứa cháu của Vương Đức Bản sao? Nàng nghe nói bộ dáng rất tốt. Nhưng mà:



“Xuân Hoa, bà nói cái này làm gì?”



“Nghe nói bọn họ còn chưa có vợ đâu!” Vương Xuân Hoa cười ha ha, có ý ám chỉ.



Ngô Ngọc Hương cứng người, người ta chưa có vợ thì liên quan gì đến Vương



Xuân Hoa! Chẳng lẽ…
Vương thúc cũng đứng dậy, “Tôi đi với bà, chắc không có việc gì.”



“Diệp Đông, ai ở ngoài vậy?”



Nghe tiếng Vương thẩm, quả thật Diệp Đông cảm thấy như gặp được cứu tinh, vội vàng quay đầu nháy nháy mắt nói: “Là thím ở đối diện nhà mình.”



Gật gật đầu, Vương thẩm đi đến cạnh cửa, cười với Vương Xuân Hoa, “Là Xuân Hoa đấy ư! Trong nhà lộn xộn, không tiện mời người vào, thím đừng buồn lòng nha!”



Không đợi Vương Xuân Hoa mở miệng, Vương thẩm vừa cười vừa đánh giá Vương Song, “Đây là con gái thím? Bộ dạng thật được nha! Nhìn là biết được chăm sóc tốt! Chào con, con năm nay bao nhiêu tuổi?”



Sắc mặt Vương Song thoáng cái đỏ bừng, tươi cười trên mặt Vương Xuân Hoa cũng cứng đờ, “Đứa nhỏ này còn chưa có lập gia đình đâu…”



Vương thẩm kinh ngạc mở to mắt, “Tuổi cũng không còn nhỏ! Như thế nào…”



Dừng một lúc, như bừng tỉnh đại ngộ, “A đúng! Thanh niên mấy đứa, cả ngày chỉ biết nói không kết hôn, không kết hôn. Haizz…giống mấy đứa nít ranh nhà ta!



Nhưng mà con gái à, ngươi cũng không thể dùng dằng mãi được! Ta thấy con cũng lớn tuổi rồi, còn không chịu tìm người thích hợp gả đi, như vậy sao được?



Thẩm thẳng tính, con đừng để ý!



Vương Xuân Hoa giật giật môi, lúng túng cười nói: “Không sao! Tui…”



Vương thẩm phất tay chen lời, mặt đầy cảm động nói, “Ta biết trong lòng thím sốt ruột, nhưng không có việc gì, mọi chuyện đều có duyên phận, mấy đứa nhỏ nhà ta không muốn kết hôn, chẳng phải ta cũng không nói cái gì đấy thôi? Người lớn chúng ta không nên can thiệp vẫn là tốt nhất!”



Vương Song giữ chặt Vương Xuân Hoa vẫn còn muốn nói lại, mặt trướng đỏ bừng, “Thẩm, cảm ơn thẩm! Vậy con với mẹ về trước! Có gì cần hỗ trợ thẩm cứ nói.”



Nói xong không đợi Vương thẩm mở miệng, vội vàng kéo mẹ mình chạy vào trong mưa, cả dù cũng quên cầm.



Diệp Đông giơ ngón tay cái với Vương thẩm, thật giỏi!



Vương thẩm bất đắc dĩ lắc đầu, “Giờ người ta đi, nhưng thoạt nhìn không cam lòng, mấy đứa về sau chú ý, để người bàn tán chuyện nam nữ thì không tốt.”



Diệp Đông thận trọng gật đầu, hắn thì không sao, không có hứng thú với nữ nhân, nhưng Diệp Tây thì không nhất định, tuy chưa từng thấy hắn thích người nào, nhưng ai biết được?



Xem ra phải đẩy nhanh tốc độ, tuy hiện tại sờ mó tí cũng được, nhưng Diệp Tây cái thứ ngu ngốc kia, nếu mình không nói thì hắn sẽ không phát hiện ra được!



Dùng tinh thần lực “nhòm ngó” toàn bộ quá trình, nội tâm Diệp Thu cười to, muốn giành nam nhân với cậu?



Lặng lẽ nắm chặt tay, Diệp nhị thiếu gia cũng không phải dễ chọc!