Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

Chương 6 : Chờ đợi tận thế

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


Không biết có phải là vì biết trước chuyện tận thế hay không, Diệp Thu khi xem tin tức luôn cảm thấy có dấu hiệu của mạt thế.



Tỉnh H trăm năm qua có một lần đại hạn hán, ruộng đất thậm chí nứt ra thành cái khe, mùa màng mất trắng.



Huyện L xảy ra động đất cấp 6, làm núi lở đất đá trôi, chết mấy nghìn người.



Tâm bão đi qua tỉnh Y, mưa liên tục trên diện rộng, nước đọng như thành sông, nơi nào thấp thì hoàn toàn bị ngập.



Chỉ cần mở TV lên thì thấy hiện ra đều là tin tức làm cho người ta cảm thấy bất an.



Diệp Thu phiền não cầm lấy điều khiển từ xa tắt TV.



Ngày hai tám tháng tám, khoảng cách đến tận thế chỉ có ba ngày.



Diệp Cẩn bưng cà phê đi tới, mấy ngày nay hắn đều đợi ở nhà, vật tư chuẩn bị không sai biệt lắm, xe cải trang cũng lái trở về, cửa kính xe đều trang bị thủy tinh chống đạn, thân xe trang bị thêm tấm thép, nóc xe cũng lắp thêm một hàng rào phòng hộ, đến lúc đó có thể giả trang, động cơ cũng đổi thành loại dùng diesel, sau khi cải trang thì Hummer, Land Rover càng giống con quái thú bằng sắt.



Diệp Cẩn ngồi bên cạnh Diệp Thu, "Làm sao vậy?"



Diệp Thu lắc lắc đầu, lại thở dài, nói: "Khẩn trương a..."



Diệp Cẩn khiêu mi, buông cà phê, kéo Diệp Thu bước đi.



Một đường nhanh như điện chớp mắt đi đến trung tâm thương mại, Diệp Thu vỗ về trái tim: "Kỹ năng lái xe của anh tốt thật!"



"Ở nước ngoài có thi lái xe".



Diệp Thu trừng to mắt, cậu không có nghe sai phải không?



"Đua xe?"



"Ừm".



Cao thấp đánh giá Diệp Cẩn, Diệp Thu lắc đầu, không thể tưởng tượng nổi một tảng băng sơn như vậy đi đua xe.



"Vậy anh đưa em tới đây làm gì?"



"Mua sắm".



"Mua sắm?"



"Sách nói mua sắm có thể làm tâm trạng của con người tốt hơn".



Diệp Thu nhìn Diệp Cẩn nghiêm túc trả lời, tự nhiên c giác thập phần đáng yêu, chẳng lẽ đây là tương phản manh trong truyền thuyết sao? Diệp Cẩn luôn luôn nghiêm cẩn lại nhìn đến mấy dòng này trong sách? Ha...
Hơn ba giờ chiều, Diệp Cẩn lái xe chở Diệp Thu đi đến nơi cách trung tâm thành phố không xa.



Vị trí kho hàng không hề hẻo lánh, nhưng vì ở cuối phố nên cũng không làm người khác chú ý, nếu như vô tình thấy thì cũng không nghĩ rằng bên trong kho hàng chứa lượng lớn vật tư.



Bởi vì biết bên trong không gian của Diệp Thu có thể tự sản xuất lương thực cùng rau quả, cho nên trong kho hàng đa số đều là những thứ không thể sản sinh như: dầu, muối, tương, dấm, quần áo, giày dép, nến, đèn pin, thậm chí còn có một lượng lớn xe đạp cùng xe máy.



Tay Diệp Thu vừa phủ lên, vật tư chất đống thành núi liền tiêu thất.



Ngay cả không phải là lần đầu tiên thấy động tác này của Diệp Thu, Diệp Cẩn vẫn am thầm lấy làm kì lạ, đương nhiên vẫn duy trì sắc mặt như cũ.



Ước chừng gần hai tiếng, Diệp Thu mới đem toàn bộ kho hàng thu vào, thở hắt ra, thuận tay lấy ra một lọ nước khoáng uống vào.



"Diệp Cẩn..."



"Gọi anh!" Diệp Cẩn đánh gãy lời nói của Diệp Thu, lấy đi nước trong tay cậu, không để ý mà uống vào.



"...Đó là..." Em uống qua...



"Sao vậy?" Diệp Cẩn nghi hoặc nhìn Diệp Thu.



"Không có việc gì, ha ha.."



Diệp Thu cười gượng ra khỏi kho hàng, không chú ý tới khóe môi Diệp Cẩn hơi nhếch lên.



Lúc trở lại biệt thự đã 6 giờ chiều, Vương thẩm đã chuẩn bị xong thức ăn.



Hiện tại biệt thự đã trang bị máy phát điện năng lượng mặt trời, còn đào giếng nước, đến lúc đó điện nước bị cắt cũng không sợ.



Trong không gian tồn rất nhiều than đá cùng lon gas, biệt thự cũng có hơn mười lon, nếu như đến lúc đó C thị an toàn, thì vật tư trong biệt thự có thể làm cho bọn họ trong vòng hai năm không lo vấn đề ăn mặc.



Nhưng mà ai biết được?



Cách mạt thế càng gần, Diệp Thu càng khẩn trương, khiến mọi người trong biệt thự cũng bàng hoàng theo, tuy rằng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng lo lắng trước vẫn hơn.



Diệp Thu nhắm mắt lại, nói cho chính mình, đã chuẩn bị nhiều như vậy rồi, mạt thế đến thì sao, cậu vẫn có thể mang người nhà đi trên con đường bằng phẳng.



Hơn nữa còn có Diệp Cẩn mà. 



............................



Hết chương 6