Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký

Chương 44 : Tiểu phiên ngoại, nhật ký quan sát Tống Tư

Ngày đăng: 12:57 18/04/20


“Thật sự là điên rồi…” Tư Tu Ngạn căn bản không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung tâm tình hiện tại, vui thích mang theo chút phức tạp khó có thể nói thành lời.



“Rống rống…ô ô…muốn…” Âm thanh gầm nhẹ của Tống Tiểu Ngọc liên tiếp vang lên trong phòng, hai tay đang ôm đầu Tư Tu Ngạn, cúi thân không có mục đích gặm cắn, bàn tay mang theo vảy vuốt ve vành tai, cổ và xương quai xanh của Tư Tu Ngạn…Đuôi xà ở phía dưới chặt chẽ quấn lấy thân thể Tư Tu Ngạn, lúc Tư Tu Ngạn chưa kịp chống cự đã mở hai chân hắn ra, đem một côn th*t khác đã sớm đứng thẳng để ở vị trí lối vào.



“Không cần…không được a…” Tư Tu Ngạn nhìn hai chân mình bị mở ra, côn th*t lớn để ở mông hắn, nửa thân dưới được nâng lên cao, đuôi rắn che kín vảy rắn của Tống Tiểu Ngọc chặt chẽ quấn lấy thân mình Tư Tu Ngạn, một cây gật thật lớn mang theo vảy đang chôn sâu trong thân thể của Tư Tu Ngạn, thỉnh thoảng ma sát vách tường thịt mềm mại, mang theo một chút đau đơn. Mà một cây gậy khác ở ngoài đang run lên, khi thì mạnh mẽ, khi thì nhẹ nhàng đâm vào nơi sưng đỏ của Tư Tu Ngạn, cảm giác da thịt va chạm, kích thích toàn thân Tư Tu Ngạn, làm cho cả thân hắn run rẩy.



Đồng tử xanh thẫm dựng thẳng của Tống Tiểu Ngọc lóe ra dục vọng lòng người ta sợ hãi, đem cây gậy còn ở ngoài gấp gáp muốn đi vào động khẩu ấm áp kia…



Trong nháy mắt, Tống Tiểu Ngọc đã đưa vào mà không hề dự báo trước, cảm nhận được đại gia hỏa sức sống kinh người, đang lúc Tư Tu Ngạn không thể chống cự mà đâm mạnh vào trong thân thể hắn, độ cứng kinh người đột nhiên xỏ xuyên, Tư Tu Ngạn chỉ cảm thấy thân thể bị xé rách, hai côn th*t ở trong thân thể làm cho hắn run rẩy muốn khóc.



Tống Tiểu Ngọc híp đôi mắt làm cho người ta sợ hãi, hô hấp trở nên thô hơn, ngẩng cao đầu, đuôi rắn ôm Tư Tu Ngạn càng chặt hơn, đem hạ thân hai người dính sát vào nhau không một kẽ hở. Tư Tu Ngạn bất đắc dĩ, hai tay đặt lên ngực Tống Tiểu Ngọc, khi bàn tay chạm vào da thịt lạnh lẽo của anh liền giống như bị điện giật. Tống Tiểu Ngọc áp sát vào, thân thể vừa động, hai đại gia hỏa cực đại xỏ xuyên vào động khẩu ướt át…



Cảm giác trướng đau làm cho khuôn mặt tuấn tú của Tư Tu Ngạn trở nên vặn vẹo, tuy rằng đã phát tiết qua một lần, nhưng mà nơi đó của Tống Tiểu Ngọc quá lớn, Tư Tu Ngạn ăn đau thì càng cắn chặt hơn, làm cho Tống Tiểu Ngọc càng thêm hưởng thụ, nóng như vậy, chặt như vậy, ấm áp vây lấy chính mình, Tống Tiểu Ngọc cảm thấy có chút muốn nghiện.



Nửa ngày qua đi, Tư Tu Ngạn di chuyển thân thể bị giam cầm, nhất thời làm cho hai đại gia hỏa trong cơ thể càng chôn sâu hơn, tựa hồ nhận thấy Tư Tu Ngạn đã thích ứng, Tống Tiểu Ngọc cũng không vội, tần suất càng lúc càng nhanh, Tư Tu Ngạn chỉ cảm thấy cả người đều không còn sức, quả thực đã bị lực đạo mạnh mẽ cùng nóng cháy hòa tan…



Lúc này.



Ở bên ngoài phòng truyền đến tiến bước chân, tiếp theo là âm thanh nói chuyện, “Đây là nơi quỷ quái gì thế này? Ở đâu cũng có tang thi cùng dị thú, không biết đội trưởng đang ở đâu nữa…”




“Không được, mặc quần áo, chúng ta lập tức đi.” Hắn cảm giác được ở hướng Tây truyền đến năng lượng dao động cường đại, nơi đó nhất định đã xảy ra chuyện gì. Nhớ đến Hứa Kham vừa nhận thức sáng nay, trong mắt Tư Tu Ngạn chợt lóe lên lệ khí rồi biến mất, người nọ xuất hiện vô cùng kỳ quái, hơn nữa bản thân lại bị kê đơn một cách khó hiểu, Tư Tu Ngạn nhịn xuống cơn giận, chờ thời cơ bùng nổ.



“Rống rống…muốn, muốn làm…” Tống Tiểu Ngọc mở to mắt rắn, nhìn Tư Tu Ngạn ở một bên đang nhặt quần áo đã bị xé, âm thanh thô thô lộ ra kiên định.



Tống Tiểu Ngọc nhếch miệng, thực hoài nghi quái vật trước mắt này là con người, bằng không như thế nào lại thông minh như thế, cười khổ nói: “Được, chờ sau khi an toàn mới được.” Biết tạm thời không thể thoát khỏi quái vật này, Tư Tu Ngạn chỉ còn cách lựa chọn thỏa hiệp, vả lại, quái vật này rất mạnh, giữ bên người có ích.



“Được…” Thấy Tư Tu Ngạn gật đầu, Tống Tiểu Ngọc nhếch miệng nở nụ cười, vảy đã biến mất một lần nữa xuất hiện, Tư Tu Ngạn sau khi nhặt quần áo xong nhìn thấy vảy rắn thần kỳ của Tống Tiểu Ngọc, cảm thấy tò mò, sờ sờ một chút, thực sắc bến, nhưng vừa rồi hắn không hề cảm thấy gì.



Chờ một chút chỉ thấy Tống Tiểu Ngọc đứng ngốc ở đó, liền nhặt lại quần áo, đột ở bên hông của Tống Tiểu Ngọc, nói như thế nào thì hạ thân của quái vật này cũng coi như thuộc về hắn, như thế nào cũng không thể để người khác chiếm tiện nghi, tưởng tượng như thế, Tư Tu Ngạn cân nhắc xem có thể tìm một bộ đồ để anh mặc vào hay không.



“Đừng nhúc nhích, đem quần áo mặc vào, tên của tôi là Tư Tu Ngạn, nhớ rõ theo sát tôi biết không?” Tư Tu Ngạn dặn dò nói.



“Ừ, là Thất Tu Nhạn…tặng, tặng Tống Tiểu Ngư…” Không biết vì cái gì, lúc nghe Tư Tu Ngạn nói tên của mình, trong đầu Tống Tiểu Ngọc đột nhiên nhớ đến cái gì. Sau đó nói ra. Nghe giọng lắp bắp của Tống Tiểu Ngọc, Tư Tu Ngạn chấn động, quái vật trước mắt này đúng là nhân loại.



Trong lòng bất giác cảm thấy đau lòng, dùng quần áo bị xé rách cột vào thắt lưng của anh, Tư Tu Ngạn ý bảo Tống Tiểu Ngọc ôm mình, đi thẳng về hướng quốc lộ 139, sau khi một người một thú rời đi, chỉ để lại một căn phòng nồng đậm mùi xạ hương, còn có bạch trọc loang lổ trên sàn nhà.



Chi: Bản thân ta vô cùng yêu thích nhân vật Tống Tiểu Ngọc, vừa dễ thương lại vừa phóng khoáng. Giờ hóa thú cũng moe vô cùng. Từ ngày đọc những chương Tống Tiểu Ngọc bị Hứa Kham bắt giữ, lấy tinh hạch của Tống Tiểu Ngọc rồi còn làm những thí nghiệm biến thái, ta cảm thấy nếu mà lỡ như ta nghe tin Tống Tiểu Ngọc chết chắc chắn ta sẽ drop bộ này. Không ngờ tác giả phối cặp Tống Tiểu Ngọc và Tư Tu Ngạn dễ thương vô bờ bến như vậy!!!!